Trong phòng bệnh không gian yên tĩnh, gió thổi hiu hiu cùng khuôn mặt trầm lạnh có chút gì đó ấm áp của hắn khi đang nhìn cô.
Bạch Sở Kiều chớp chớp mắt tỉnh dậy đầu óc vẫn còn hơi đau và mơ màng một chút. Lãnh Ngạo Đông nắm chặt tay cô không ngừng lo lắng "Kiều Kiều..em thấy sao rồi có đau chỗ nào không..".
Cô nhìn hắn rồi nhìn lại đồng hồ thì mới tỉnh táo rồi ngồi bật dậy "em phải đến W.D ngay..".
Lãnh Ngạo Đông nắm tay kéo lại, hắn nghiêm túc nói với cô
"anh sẽ lo chuyện ở công ty giúp em..thời gian này em ở nhà dưỡng thai đi..".
Mắt cô tròn xoe vì kinh ngạc khi hắn nói "dưỡng thai"
cô không hiểu hắn đang nói gì liền hỏi lại lần nữa "anh nói gì mà dưỡng thai chứ".
Lãnh Ngạo Đông ôn tồn ngồi cạnh cô: "em có thai rồi là con chúng ta...em sắp làm mẹ rồi".
Cô không biết giờ đây nên vui hay nên buồn, làm mẹ cô không nghĩ cái ngày cô sắp được làm mẹ lại đến nhanh như vậy. Bạch Sở Kiều ngơ người tay sờ vào bụng mỉm cười
"phải..con của chúng ta".
Cứ như thế ba ngày sau, Bạch Sở Kiều nghe theo lời của Lãnh Ngạo Đông ở nhà dưỡng thai, việc ở công ty cũng giao cho hắn giải quyết. Tâm trạng của cô giờ có vui và cũng có buồn, vui vì một sinh linh bé nhỏ sắp được trào đời buồn vì mình đã không thể nghe theo lời di nguyện của mẹ cô đã dặn.
"Mẹ..con xin lỗi..con sẽ bảo vệ con của con dù bất cứ giá nào.." Bạch Sở Kiều nhìn tấm hình mẹ cô nhẹ mỉm cười trong nỗi hạnh phúc hiện tại.
Bạch Viên Thi được lên làm tổng giám đốc của tập đoàn W.D vì hiện giờ người lãnh đạo là Bạch Ngạc Dân, tâm trạng của hắn bây giờ phải nói là vui đến nổi không từ gì có thể miêu tả.
Trong phòng chủ tịch, Mạch Huệ Lam cũng đến còn mang cả thức ăn trưa cho con trai dặn dò "con trai mau ăn đi để có sức mà chống chọi chứ.."
Bạch Ngạc Dân cười kiêu ngạo "mẹ lo cái gì..con nhỏ đó sao có thể đấu với con chứ".
Hướng Thiệu Sương nghiêm túc lạnh giọng nói
"đừng có quên nó còn có Lãnh Ngạo Đông chống lưng chỉ với một Lãnh Ngạo Đông nếu muốn cũng có thể lật đỗ cả công ty này đấy".
Bạch Ngạc Dân sựng người ngồi thẳng dậy, hắn lại sơ xuất quên mất việc quan trọng thế này, hiện tại cứ đề cao cảnh giác là tốt nhất...
Mộ Uyên từ sớm đã tìm đến tận cửa dinh thự của Lãnh Ngạo Đông, hiên ngang mà đi vào nói
"tôi là bạn gái của Ngạo Đông..tôi đến tìm anh ấy".
Quản gia nghiêm mặt lạnh lùng nói với cô ta: "thiếu gia hiện không có ở nhà mời tiểu thư đây về cho".
Mộ Uyên không quan tâm chen ngang đi vào đại sảnh một cách ngang ngược. Bà quản gia cố ý nhỏ tiếng và cẩn trọng để tránh Bạch Sở Kiều nghe được nhưng cô ta sao vô sĩ đến mức vừa đi vừa nói vang như thế nhỉ.
"Nhà đẹp thật đó..rất thích hợp với tôi" Mộ Uyên mặt kệ đám người hầu tỏ thái độ không thích thế nào vẫn cứ ngang nhiên ngồi dùng trà ăn bánh chờ Lãnh Ngạo Đông về cho bằng được.