Sau Khi Gả Cho Anh Trai Nam Chính, Nữ Phụ Thức Tỉnh Rồi

Chương 8

Truyện còn có tên là: NỮ PHỤ TỈNH LẠI SAU KHI KẾT HÔN VỚI ANH TRAI CỦA NAM CHÍNH

Từ chương này truyện được biên tập bởi Sắc - Cấm Thành. Nếu có gì thắc mắc vui lòng liên hệ fanpage cùng tên.

Tô Lãnh Nguyệt mím môi cười: “Em biết, hai người đã chơi lâu như vậy rồi.”

Giang Vân Cẩn thở phào nhẹ nhõm, ôm lấy cô ấy, thở dài nói: “Vẫn là em tốt.”

Cộng đồng mạng ở trước màn hình lại cười hả hê: [Xem ra đã bị Ôn Du tra tấn không hề nhẹ.]

[Khát vọng sống thế này cũng rất tốt đó, hahaha, Giang Vân Cẩn, không ai nghi ngờ chuyện kia đâu, bây giờ mọi người đều đang nghi ngờ khả năng chơi game của anh đó!]



Đúng như những gì cộng đồng mạng bình luận trong phòng phát sóng, đến khi Ôn Du về phòng của mình mở điện thoại lên xem thì thấy ngay #GiangVânCẩnÔnDuchơigame# #ÔnDu: Hừ~# đã leo lên hot search.

Vừa ấn vào xem thì tất cả đều là ảnh chụp màn hình và video cắt từ phòng phát sóng trực tiếp. Một số cộng đồng mạng nhanh tay tinh mắt còn chụp được lịch sự trận đấu mà Ôn Du giơ lên trước ống kính.

Sau đó ở bình luận mọi người đều hùa nhau nói đùa rằng hình tượng cao thủ chơi game của Giang Vân Cẩn đã sụp đổ rồi.

Ngẫu nhiên còn có một hai người nói trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, không thể nào có chuyện chỉ chơi game các kiểu, mấy bình luận kiểu đó lập tức bị người hâm mộ của Giang Vân Cẩn dùng gói biểu cảm nhân sinh không còn gì luyến tiếc của Giang Vân Cẩn để phản bác: [Đã thế này rồi, ngoài chơi game ra thì còn làm gì được nữa? [Giang Vân Cẩn: Kéo không nổi, thật sự kéo không nổi]jpg]

[Tôi không tin một người như này lại thích Giang Vân Cẩn [Ôn Du: Hừ~]jpg]

Mấy gói biểu cảm cũng vô cùng đặc sắc, nhưng không thể không nói, thật sự không giống có chút tư tình gì hết.

Ôn Du đọc xong một loạt, chắc chắn chuyện bắt gian đã trôi vào dĩ vãng!

Nói cách khác, không cần phải cắm cho anh trai của Giang Vân Cẩn cái sừng nào cả.

Tương lai nếu có ly hôn thì mấy căn nhà kia có lẽ đều thuộc về cô đúng không?

Cho dù không có nhà thì cho cô thêm ít tiền nữa cũng được.

Khi chưa thức tỉnh Ôn Du không mấy quan tâm đến chuyện này cho lắm, bởi hồi cô còn nhỏ ba mẹ rất giàu có, sau này gia đình xảy ra chuyện thì cô cũng được hưởng toàn bộ tài sản của ba mẹ mình. Mặc dù lúc đầu vì bị phá sản nên đã tổn thất rất nhiều, nhưng dù sao lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa tốt, tài sản của cô còn rất nhiều.

Đủ cho cô sống sung sướиɠ một đời.

Sau đó cô lại sống ở nhà họ Giang, ba mẹ Giang cũng rất hào phóng, đối xử với cô không khác gì đối xử với con ruột của họ, hai người kia có thứ gì thì cô cũng có thứ đó. Mỗi tháng Giang Vân Cẩn được cho năm trăm nghìn tệ tiền tiêu vặt, còn cô ngoại trừ tiền tiêu vặt còn được cho thêm tiền mua quần áo, trang sức, tổng cộng gần hai triệu tệ.

Cũng vì như vậy nên cô hoàn toàn không biết tiết kiệm là gì, tiêu tiền một cách bừa bãi.

Truyện còn có tên là: NỮ PHỤ TỈNH LẠI SAU KHI KẾT HÔN VỚI ANH TRAI CỦA NAM CHÍNH

Từ chương này truyện được biên tập bởi Sắc - Cấm Thành. Nếu có gì thắc mắc vui lòng liên hệ fanpage cùng tên.

Trong kịch bản, sau khi ly hôn, Ôn Du bị đuổi ra khỏi nhà với mười triệu tệ phí ly hôn, đối với cô của lúc đó thì mười triệu tệ này cùng lắm là tiêu trong vòng một năm là bay sạch, những ngày tháng đó quả thực rất khổ.

Chỉ là bây giờ cô đã thức tỉnh và nhớ lại ký ức của kiếp trước.

Phải biết rằng, kiếp trước cô phải chăm chỉ bán mình cho tư bản suốt ba năm cũng chỉ đủ mua một gian nhà vệ sinh ở nơi làm việc.

Bây giờ đối với cô mà nói, mười triệu tệ cũng để khiến cô hài lòng rồi.

Nhưng có thể thêm một chút thì thêm một chút, hơn nữa chuyện bị bắt gặp trai trên gái dưới cũng chẳng phải chuyện tốt lành gì, đoạn tình tiết này thuận lợi trôi qua, cũng xem như là chuyện tốt.

Vì vụ bê bối này mà Ôn Du bị ly hôn, khiến ba mẹ Giang vô cùng thất vọng, hai người họ được Giang Vân Cẩn an ủi đưa đi giải sầu, đến khi hai người họ rời đi thì không còn ai quan tâm đến Ôn Du nữa.

Thanh danh của Ôn Du mất hết, lại bị chồng bỏ, những điều này khiến cho Ôn Du vô cùng hận Tô Lãnh Nguyệt nên bày ra đủ loại thủ đoạn. Có điều giới giải trí là một nơi đốt tiền, nếu cô muốn có quyền lên tiếng thì phải có tiền, số tiền ít ỏi Ôn Du có trong tay đã tiêu sạch mà Tô Lãnh Nguyệt chẳng bị hề hấn gì, còn cô thì rơi vào cảnh cùng cực vì không có tiền, sau đó lại quay lại khóc lóc van xin sự thương xót.

Đương nhiên hai anh em nhà họ Giang không hề mềm lòng, cuối cùng Ôn Du rơi vào cám dỗ của những kẻ khác, hoàn toàn chìm sâu trong vũng bùn.