Trong toilet phòng ngủ, Nhan Hề vén mái tóc lên, rửa mặt, anh nhìn mình trong gương, trên mặt đẹp trai hơi ửng hồng không tự nhiên, môi khẽ mở ra, giống như là đang quyến rũ người trước mặt.
Nhan Hề liếʍ môi, cởϊ qυầи áo trên người ra, chỉ còn lại một cái qυầи ɭóŧ trắng tinh khiết, khu vực dưới qυầи ɭóŧ màu sắc đậm hơn một chút, giống như là đã hút no nước rồi vậy.
Anh từ từ kéo qυầи ɭóŧ xuống, cởi ra hết, để lộ ra bướm thơm giấu dưới qυầи ɭóŧ.
Phía sau ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ bằng phẳng không có gì, không có tinh hoàn mà đàn ông nên có, nhưng có một cái bướm nhỏ giống phụ nữ. Mép bướm đầy đặn bao bọc âʍ ѵậŧ đỏ hồng ở giữa, mặt trên dính đầy chất lỏng trong suốt, ở giữa còn có một đường màu trắng khả nghi.
Nhan Hề là người song tính, đây cũng là nguyên nhân làm cho anh không thích ra ngoài không thích giao tiếp với người khác. Ba mẹ đã sớm vứt bỏ anh vì thân thể dị hợm này của anh, lớn lên làm nghề viết code để duy trì sinh hoạt.
Khác với họ, Nhan Hề lại rất thích thân thể này của mình, từ khi vô tình cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ của bộ phận này mang đến cho anh, anh không thể quay lại trước kia được nữa.
“... Ưm… A… Ah… bướm lại ra rất nhiều nước… Ưm… thích quá..."
Nhan Hề đưa tay vuốt lên khe bướm tràn đầy dâʍ ɖị©ɧ, ánh mắt không chớp nhìn lỗ nhỏ đang rỉ nước trong gương.
Anh đưa tay kéo cái đường trắng khả nghi chôn trong bướm, khẽ thở dốc, bên trong là một quả trứng rung.
“... Ưm… Thật thoải mái… Ưʍ.”
Đút trứng rung vào trong hơi sâu, có thể là kɧoáı ©ảʍ quá mạnh, Nhan Hề không dám kéo quá nhanh, cho đến khi trứng rung sắp đi ra, Nhan Hề cuối cùng không chịu nổi chân mềm nhũn quỳ rạp xuống đất, trứng rung trong cơ thể lại nặng nề bị đút vào lại.
"A a… Lại tọt vào trong rồi… Ưm… Chịu không nổi… Ha..."
Anh luống cuống ngồi trên sàn nhà vệ sinh, sàn nhà lạnh lẽo càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh siết chặt nơi dưới thân. Phế đi một hồi lâu mới lấy trứng rung trong huyệt ra.
Trứng rung bọc đầy dâʍ ɖị©ɧ sáng lấp lánh, Nhan Hề cầm trong tay, liếʍ lên, nói:
“Cái thứ xấu xa này, tra tấn mình hơi lâu rồi đấy.”
Chậm một hồi, Nhan Hề kéo ngăn kéo bên cạnh ra, thả trứng rung đã rửa sạch xong vào, bên trong ngăn kéo có đủ loại đồ dùng tìиɧ ɖu͙©, cốc thủ da^ʍ, trứng rung, mô hình dươиɠ ѵậŧ có độ dài khác nhau, đây là nơi Nhan Hề thích nhất.
Anh lấy ra một cái dươиɠ ѵậŧ cỡ trung bình, dùng đầu lưỡi liếʍ lên, bắt đầu chậm rãi nhét vào bướm của mình. Anh thích cảm giác thời thời khắc khắc đều bị lấp đầy, cho nên mỗi ngày đều nhét dươиɠ ѵậŧ hoặc là trứng rung vào trong bướm, hôm nay bởi vì có bạn thân tới nhà, anh mới nhét trứng rung vào để không dễ phát hiện.
Nhan Hề ngồi trên mặt đất, hai chân banh rộng ra, sàn nhà lạnh lẽo đã bị nhiệt độ cơ thể biến thành ấm áp. Dươиɠ ѵậŧ màu tím đỏ rộng ba ngón tay chậm rãi bị Nhan Hề đẩy vào bướm, anh có thể cảm nhận được bướm của mình đang từ từ được dươиɠ ѵậŧ giả căng ra..
“Ưm… Ah… Vào rồi..."
Khi đi được một nửa, tư thế ngồi trên mặt đất hơi khó đút sâu vào. Vì thế Nhan Hề thẳng lưng, đặt đáy dươиɠ ѵậŧ trên sàn nhà, điều chỉnh tư thế tốt, từng chút từng chút ngồi xuống. Cuối cùng, dươиɠ ѵậŧ mất hút trong bướm.
"Ưm… Bướm bị nhồi thật đầy… Sướиɠ quá…”
Nhan Hề ngồi trên sàn nhà, chậm rãi lắc mông, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ bị lấp đầy.
Thời gian rảnh rỗi của anh bị một tràng tiếng chó tru đánh thức, con chó đang cô đơn trong sân gầm lên.
Nhan Hề nhíu mày, suýt nữa đã quên trong nhà bây giờ không chỉ có một mình anh, anh rửa sạch dâʍ ɖị©ɧ dính lên mép bướm một chút, đứng dậy không mặc gì cả, ở trong phòng ngủ mặc một bộ quần áo rộng rãi đến đầu gối rồi đi đến sân, anh sớm đã quen với cảm giác dị vật dưới thân.