Trong phòng bao, Mạc Tử Hàn đẩy cửa bước vào. Anh ngả người xuống ghế, lười nhác nhìn 2 người đàn ông đang hút thuốc kia
- Có chuyện gì?
Từ Lam nhìn sang Lục Nhất, cười cợt nhã :" Ha ha ha ha ha cái tên Lục Nhất này đúng là yêu quá mất khôn rồi"
Nghe như vậy, Mạc Tử Hàn ngồi dậy hứng thú hỏi :" Mau kể nhanh lên "
- Người yêu cũ của cậu ta sắp trở về rồi
- Là người nào ?
Từ Lam đang định tiếp tục mở miệng trả lời thì đυ.ng chạm đến ánh mắt muốn g.iết người của Lục Nhất nên đành ngậm miệng lại
- Cậu không cho cậu ấy nói thì tự mình nói đi
Mạc Tử Hàn dựa lưng vào ghế nhết mày nhìn Lục Nhất
- Đúng là cô ấy sắp về rồi, nhưng mà là tôi... tôi tìm cách dụ cô ấy trở về. Vài hôm trước, tôi giả vờ gửi thiệp mời đính hôn đến cho cô ấy...
- Ha ha ha ha ha ha cười chết tôi mất
- Đúng vậy ha ha ha ha ha
- Các cậu có muốn nghe tiếp không hả ?
Lục Nhất nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn hai người họ
- Được rồi cậu kể tiếp đi
Hai người đồng thanh nhìn anh, cố gắng lắm mới có thể nhịn cười được
- Tìm cách giúp tôi cua cô ấy
.........
Dạo này, Quý Thanh Lan rất hay đi dạo phố, hôm nay Mạc Tử Hàn có việc bận ở bệnh viện nên không thể ra ngoài cùng cô được nên cô đành ra ngoài một mình
Cô đi ngang qua công viên thì ghé vào trong ngồi xuống ghế đá nghỉ chân
Nhìn khung cảnh trong xanh mát mẻ, có những đứa trẻ nhỏ được mẹ dắt ra đến để vui chơi
Bỗng cô nghe phía sau lưng mình có tiếng cãi nhau, người phụ nữ hơi lớn tiếng một chút
- Anh bị mù à, hay chân của anh có vấn đề, một người phụ nữ mang thai cũng theo dõi không xong, mà để mất dấu. Tôi thuê anh đúng thật là uổng phí mà
Người đàn ông ấy không nói gì chỉ cúi đầu nhận lỗi. Nhưng nhìn phụ nữ kia có vẻ khá quen. A là cô ta, đúng là Chu Trinh, không ai khác chính xác là cô ta
Vậy người phụ nữ mang thai cô ta vừa nói không lẽ chính là cô sao ? Cô ta kêu người theo dõi cô là có mục đích gì ?
Quý Thanh Lan vội vàng đứng dậy nhanh chóng rời đi, vừa đi cô vừa móc điện thoại gọi cho Mạc Tử Hàn
- Alo ?
- A a a a a
Mạc Tử Hàn bên đầu dây bên kia vừa nhấc máy trả lời thì nghe được tiếng hét của cô. Mí mắt của anh bỗng dưng giật liên tục.
- Có chuyện rồi
Anh bỏ lại một câu nói rồi đẩy cửa rời đi, bỏ lại bao nhiêu ánh mắt khó hiểu đang nhìn anh
Bên phía Quý Thanh Lan, khi cô gọi điện thoại cho anh thì đã bị Chu Trinh phát hiện, người đàn ông lúc nãy bước đến bị miệng lôi cô đến chỗ vắng người
- Buông tôi ra, các người làm gì vậy
Cô trừng mắt nhìn người phụ nữ trước mặt mình, vì hai tay bị người đàn ông kia nắm chặt nên cô không thể cử động được
- Cô hỏi chúng tôi muốn gì sao ? Được, nếu đã như thế này thì tôi cũng không ngại nói cho cô biết. Tôi chính là muốn cô sống không bằng chết
Chu Trinh bóp mặt của cô nói ra lời nói cay độc ấy
- Tôi và cô không có ân oán gì ? Tại sao phải làm như vậy?
- Ân oán sao? Tôi nghĩ là có đấy. Nếu cô không xuất hiện Mạc Tử Hàn bây giờ đã lấy tôi về làm vợ rồi nhưng cô thì sao? Cô xuất hiện liền cướp hết tất cả của tôi
Gương mặt của cô ta càng dữ tợn hơn
- CÔ KHÔNG XỨNG
Quý Thanh Lan đạp cho Chu Trinh ngã ngửa, sau đó canh lúc người đàn ông kia hơi nới lỏng tay liền xoay người đá vào hạ bộ của hắn rồi nhanh chóng chạy khỏi đó ra đường lớn