Hôn Nhân Gia Tộc

Chương 31: Nhớ lại

Mạc Tử Hàn này xin hứa, suốt đời còn lại chỉ yêu một mình Quý Thanh Lan

- Anh hứa không để em phải khóc lần nào nữa

- Đừng khóc, anh đau lòng

- Cuộc đời này, có em và con làm anh đủ hạnh phúc rồi

- …

……

Quý Thanh Lan không ngừng nhớ lại những kỉ niệm tươi đẹp lúc trước. Ngày đầu tiên gặp anh, ngày cùng anh đi đăng ký kết hôn, ngày cưới của bọn họ, ngày họ cùng nhau đi khám thai,…..những hình ảnh hạnh phúc ấy không ngừng xuất hiện trong đầu cô. Cuối cùng cô cũng hiểu được, ‘ Ở giới hào môn không hề có tình yêu thật sự’ , từ đầu cô không nên đặt tình cảm vào nó, cô sai rồi, cô hối hận rồi nhưng bây giờ cô có thể làm gì nữa đây

Cả đêm đó, cô không hề chợp mắt mà khóc suốt cả đêm. Quý Thanh Lan ngồi trên giường mở điện thoại lên, trong đó có rất nhiều cuộc gọi, từ mẹ Quý, mẹ Mạc, còn có Mạc Tử Hàn. Anh gọi cô rất nhiều, bên mạng xã hội cũng gửi rất nhiều tin nhắn. Bất chợt, cùng lúc anh gọi lại gọi đến. Cô nhìn màn hình hiển thị tên Ông Xã gọi đến, nở 1 nụ cười nhưng sao trong lòng chua chát quá.

Cuối cùng cô nhấc máy nghe, cô không hề lên tiếng nói lời nào, chỉ nghe tiếng người đàn ông bên kia gấp gáp lên tiếng

- Thanh Lan, em đang ở đâu vậy. Về với anh có được không? Chuyện này, không phải như em nghĩ đâu

- Thanh Lan, em nghe anh nói. Giữa anh và cô ta kết thúc từ lâu rồi, không còn bất kì quan hệ nào cả. Em tin anh có được không

- Thanh Lan, về với anh đi. Bây giờ em ở đâu, anh liền đến đón em về…..

Bỗng nhiên cô lên tiếng cắt ngang lời anh :” Tôi không về nữa”. Giọng cô rất lạnh, mang theo tiếng khàn khàn khi vừa mới khóc xong

- Được, được anh nghe theo em, vậy em nói anh nghe, em đang ở đâu được không?

- Thanh Lan, em làm gì anh cũng được nhưng không được ngược đãi bản thân hiểu không? Chuyện này là anh không giải thích đàng hoàng nên em hiểu lầm nhưng mà em đừng khóc, không tốt cho sức khỏe

- Không tốt cho sức khỏe hay là ảnh hưởng đến con của anh

Cô hét lớn vào điện thoại. Nhưng tường cách âm rất tốt, bên ngoài không nghe bất kì động tĩnh nào cả. Anh nghe cô nói như vậy liền cười khổ, sao có thể như vậy chứ, đối với anh cô quan trọng hơn bất kì ai

- Không phải, Thanh Lan em đừng nghĩ như vậy, tội cho anh lắm. Là mỗi khi nghe em khóc, tim anh như bị xé rách vậy, rất đau

…………

Sáng, trưa, chiều, Quý Thanh Lan không hề mở cửa ra khỏi phòng làm cho Lãnh Du rất lo lắng. 2 người Trạch Tân và Tần Dịch còn công việc trong công ty phải xử lý, nên chỉ có Lãnh Du ở nhà chăm sóc cô. Lãnh Du gõ cánh cửa phòng của cô lo lắng hỏi :” Thanh Lan, em không sao chứ? Đừng ở trong đó nữa, ra ngoài cho khây khỏa đi. Còn nữa, em phải ăn để chăm cho em bé trong bụng nữa chứ”. Lãnh Du cũng dắt theo con trai mình đến,bé trai nhanh nhẹn nói tiếp theo mẹ mình

- Cô ơi, cô phải ăn đó, em bé trong bụng biết cô như vậy sẽ rất đau lòng đó