Từ Tình Nhân Thành Chồng Ninh Tổng

Chương 10: Hợp Đồng Tình Nhân

Diệp Thanh cất lời, không biết là thật tâm hay lẻo mép, Ninh Vịnh Sam vẫn cảm thấy bối rối. Khoảng cách gần như vậy, khiến Ninh Vịnh Sam bất giác nhớ đến đêm điên cuồng ở quán bar nọ. Cô ngoảnh mặt đi nơi khác.

Kỳ thực không thể phủ nhận, hôm đó, Ninh Vịnh Sam có chút điên rồ, cô lại đang thất tình, trong bộ dạng say xỉn nên hoàn toàn làm theo bản năng. Ninh Vịnh Sam biết thừa nếu cô dây dưa với Diệp Thanh, nhà họ Ninh nhất định khóa cửa nhốt cô ở nhà.

Diệp Thanh là ai? Một tên xã hội đen khét tiếng! Cho dù hắn có rũ bỏ lớp bụi bặm đen đặc bám xung quanh mình, hắn vẫn xuất thân từ xã hội đen. Thế nhưng Ninh Vịnh Sam vừa muốn trả thù Tần Xung vừa muốn mấy lô đất của vị cổ đông kia. Cô không còn lựa chọn nào khác.

“Được thôi! Mong Diệp tổng giữ lời hứa! Còn nữa, nguyên tắc vẫn vậy, anh có nhu cầu, cũng phải xem tôi có hứng hay không!”

Ninh Vịnh Sam lạnh lùng cất lời, khiến Diệp Thanh sửng sốt một chút rồi nhếch miệng cười. Quả thực, đàn bà đẹp đã khó tán tỉnh, đàn bà vừa đẹp vừa khôn lại càng khó nắm bắt hơn. Có điều, Diệp Thanh hắn thích kiểu như Ninh Vịnh Sam.

Cao quý, lạnh lùng, bản lĩnh, và luôn hiểu rõ giá trị của bản thân. Diệp Thanh vẫn luôn thích cô như vậy, nhưng hắn cật lực che giấu.

Ninh Vịnh Sam lạnh lùng nhìn Diệp Thanh, giống như chuyện làʍ t̠ìиɦ nhân của hắn hoàn toàn không có chút trở ngại đối với cô. Diệp Thanh biết, Ninh Vịnh Sam tự tin rằng cô có thể làm chủ cuộc chơi. Vấn đề là ở chỗ, phải xem ai cao tay hơn ai.

“Diệp tổng, vậy cổ phần kia…”

“Ký Hợp đồng tình nhân rồi nói chuyện.” Diệp Thanh dứt khoát.

Ninh Vịnh Sam bực mình nhưng không thể đôi co với hắn. Tiền trao cháo múc, đây là quy tắc trên thương trường.

“Được, tôi chờ hợp đồng của anh.” Ninh Vịnh Sam hất hàm.

Diệp Thanh lập tức luồng tay vào hộc tủ lấy ra mấy tờ giấy, rồi nhe răng cười:

“Tôi chuẩn bị sẵn rồi.”

“Anh…” Ninh Vịnh Sam tái mặt. Tên Diệp Thanh này rõ ràng đang cố tình giăng lưới cô mà.

“Sao vậy Ninh tổng, cô ký đi chứ? Đừng nói với tôi cô còn luyến tiếc tên họ Tần kia.” Diệp Thanh bĩu môi làm ra vẻ nhín thấu lòng người.