Vườn Cây Của Tôi Nổi Tiếng Toàn Mạng

Chương 28:

Lá mọc nổi lên trên mặt nước, trông không khác gì đế của một bông hoa sen khổng lồ, mặt trên có màu xanh lục, phiến lá thậm chí to rộng có thể chịu được sức nặng của một người trưởng thành, hoàn toàn có thể xưng là ‘bá chủ’ vùng ao hồ.

Diệp Hàm đã từng trông thấy nó ở một nơi khác.

Những chiếc lá tròn khổng lồ giống như sao trên trời điểm xuyết ở trên mặt hồ, không khác gì những chiếc thuyền nhỏ màu xanh lục, được nối thành chuỗi nhờ thân rễ dưới nước, tạo thành một vùng sen vua khổng lồ chiếm toàn bộ bề mặt nước.

Dưới sự giúp đỡ của các nhân viên, có vài đứa trẻ đã ngồi hẳn lên phiến lá của sen vua, gánh chịu trọng lượng mấy chục cân mà mấy phiến lá này lại không hề cố sức một chút nào, hiệu ứng thị giác thật sự là vô cùng chấn động.

Theo như sự hiểu biết của Diệp Hàm, toàn bộ thành phố W này, ngoại trừ một công viên đầm lầy cách nơi này 60 km sở hữu sen vua, thì những khu du lịch khác cũng chưa du nhập loài thủy sinh nhiệt đới này.

Nếu như có thể chăm sóc đúng cách, thì nơi này sẽ trở thành một cảnh đẹp tuyệt vời.

Nghĩ đến đây, Diệp Hàm không khỏi có chút chờ mong vào việc xây dựng lại vườn bách thảo.

【Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ tân thủ: Giải cứu các loài thực vật ở trong vườn. Thời gian hoàn thành là 27 ngày, tỉ lệ sống sót tổng thể là 88% (hơn 80%), đánh giá là đạt tiêu chuẩn.

Vui lòng kiểm tra giao diện nhiệm vụ để nhận phần thưởng.】

Cuối tháng 6, cách kì hạn cuối cùng còn 3 ngày, Diệp Hàm cuối cùng cũng nghe được thông báo nhiệm vụ đã hoàn thành.

Giống như tiếng chuông kết thúc một bài kiểm tra dài đột nhiên vang bên tai, dây thần kinh căng thẳng bấy lâu nay của Diệp Hàm vào lúc này mới hoàn toàn thả lỏng xuống.

Cô đưa tay lên che đi ánh nắng ngày càng chói chang ở trên đỉnh đầu, đột nhiên cảm thấy có chút choáng váng.

Diệp Hàm lập tức tìm một chỗ râm mát rồi ngồi xuống, tay bám vào thân cây, thở gấp, cố gắng ổn định lại nhịp tim đang đập liên hồi của mình.

Dù ngày thường có biểu hiện điềm tĩnh đến đâu, suy cho cùng cô cũng chỉ là một sinh viên đại học vừa mới ra trường.

Vườn bách thảo Nam Sơn đã bị bỏ hoang từ lâu, có rất nhiều việc phải lên kế hoạch, một đống vấn đề phức tạp cần phải xử lý, còn có rất nhiều thứ về phương diện kỹ thuật cần phải học tập…

Chuyện này đặt ở trên người bất cứ ai cũng đều sẽ cảm thấy vô cùng áp lực.

Huống chi, còn có yêu cầu về mặt thời gian là phải thực hiện nhiệm vụ trong 30 ngày.

Điều này giống như có một thanh kiếm Damocles luôn treo lơ lửng ở trên đầu*, và không biết khi nào nó sẽ rơi xuống.

(Thanh kiếm của Damocles, ám chỉ đến mối nguy hiểm sắp xảy ra và luôn hiện hữu mà những người nắm quyền phải đối mặt.)

May mắn thay, trải qua bao nhiêu ngày vất vả nỗ lực, cuối cùng Diệp Hàm cũng hoàn thành nhiệm vụ trước khi thời gian đếm ngược kết thúc.

Chờ đến khi hô hấp dần dần bình tĩnh trở lại, trái tim đang đập dữ dội cũng đã quay trở lại trang thái bình thường, Diệp Hàm đứng dậy, lặng lẽ đánh giá khung cảnh xung quanh.

Đưa mắt nhìn vườn bách thảo trước mặt, khu vườn hoang tàn giờ đã thay đổi một diện mạo mới. Hai bên đường sạch sẽ ngăn nắp, nước trong hồ gợn sóng lấp lánh, những cây cối được cứu sống cũng được cắt tỉa sạch sẽ gọn gàng, toát ra một loại sức sống mà trước đây chưa từng thấy.