“Anh Cố Sâm, cầm lấy.”
Kiều Mạt đưa nước qua, lòng bàn tay vẫn còn lưu lại hơi nước lạnh lẽo.
Chai nước khoáng trong suốt, hơi lạnh chảy ra làm ướt tay cô, đầu ngón tay cũng vì lạnh mà ửng đỏ.
Cố Sâm có một gương mặt anh tuấn lạnh lùng, trán cao, lông mày đậm, đôi mắt thâm thúy mà uy nghiêm, thật giống soái ca, cùng với một cái mũi cao thẳng. Bờ môi của hắn toát ra hơi thở cấm dục.Tóc mái đã sớm bị mồ hôi làm cho ướt đẫm, tùy ý rủ xuống, khuôn mặt anh tuấn không còn thanh lãnh như xưa, mà nhiều thêm vài phần gợi cảm.
“Vất vả rồi, Tiểu Mạt.”
Bàn tay khớp xương rõ ràng tự nhiên mà nhận lấy bình nước, có lễ, nhưng không hề thân mật.
Yết hầu hắn lăn lộn, mồ hôi ngưng tụ thành giọt chảy dọc ở trên mặt, phá lệ gợi cảm.
Đôi tay thon dài bị nước đá làm cho ướt nhẹp, tùy ý mà chụp lên trên lan can.
Cố Sâm và Kiều Mạt tuy rằng là thanh mai trúc mã, nhưng lại có chút xa cách.
Người có thể khiến cho cảm xúc của hắn dao động, chỉ chỉ có thể là Hạ Vi Vi.
“Cố Sâm!”
Hạ Vi Vi quang minh chính đại tiến lên giúp Cố Sâm lau mồ hôi.
“Thật là trâu bò! Lại là MVP!”
* MVP (Most Valuable Professional hoặc Most Valuable Player) là danh hiệu để tuyên dương sự đóng góp của người chơi, sự ảnh hưởng và những nỗ lực của các người chơi trong trận đấu.
Hạ Vi Vi là chủ nhiệm câu lạc bộ giải trí, tính tình phóng khoáng, hoạt bát lại chính nghĩa.
Cố Sâm thân hình cao lớn, đứng ở bên cạnh hắn Hạ Vi Vi có vẻ nhỏ xinh.
Mái tóc cắt ngắn, Hạ Vi Vi chính là mang tính cách của con trai, người tuy xinh đẹp, nhưng thân thể lại cứng nhắc không hề nhu mỹ như con gái.
Cố Sâm đuôi lông mày vừa động, trong mắt chỉ có Hạ Vi Vi, ánh mắt hoàn toàn khác với khi nhìn Kiều Mạt .
Hắn nhìn cô ta chăm chú ánh mắt nhu hòa, thậm chí còn không tự giác mà đong đầy ý cười, khóe môi hơi hơi nhếch lên.
Chút biến hóa này Cố Sâm chính mình còn chưa nhận ra, lại là bị Kiều Mạt bên cạnh nhìn rất rõ ràng.
...
Bóng đêm dần dần bao phủ, đầu đường cuối ngõ tràn ngập lớp sương mỏng, tản ra mùi đất nhàn nhạt cùng với mùi thơm của đồ ăn.
Trên phố đi bộ vẫn náo nhiệt như cũ, trong ngoài quán ăn đều ngồi đầy người, ăn uống linh đình, đèn đóm sáng rực, còn có mùi thịt nướng và pháo hoa.
Vì để chúc mừng chức quán quân của đội bóng rổ, bọn họ liền cùng nhau đi ăn khuya, có thể dẫn theo người nhà.
Hạ Vi Vi đi theo Cố Sâm đến tham dự, bao gồm cả Cố Sâm ở bên trong, thế nhưng vẫn chưa cảm giác có gì đó không đúng, giống như đương nhiên là như vậy.