Về đến nhà, Bạch Thanh Niên phát hiện ra con vẹt nhỏ trong phòng khách đã biến mất.
Đây là con vẹt mà cậu và Cố Tà Phong cứu từ tay một đám trẻ con ở gần đây.
Con vẹt xinh đẹp này có bộ lông màu hồng, giống như một quả đào.
Bạch Thanh Niên rất thích con vẹt này vì nó rất ngoan lại thông minh. Ban ngày nó bay ra ngoài chơi, buổi tối nó tự động trở lại l*иg đi ngủ.
Nhưng đêm nay khi họ trở về, l*иg vẫn được đóng chặt, nhưng con vẹt đã biến mất.
Bạch Thanh Niên nghi hoặc, cửa sổ và cửa ra vào phòng khách đều đã đóng, không thể bay ra ngoài.
L*иg còn được khóa từ bên ngoài, không thể mở ra.
Làm sao con vẹt có thể biến mất một cách bí ẩn như vậy chứ?
...
Con vẹt nhỏ bí ẩn đã mất tích chính là Nguyện Nguyện.
Đêm đó chính là lúc nó biến thành một đứa trẻ nhỏ, đi gõ cửa phòng của Bạch Thanh Niên và Cố Tà Phong.
Nó không phải là một con vẹt bình thường, mà là một con vẹt thần kỳ biết phép thuật.
Những con vẹt biết phép thuật thực ra không nên xuất hiện ở nơi con người sống, chúng phải bay lên trời. Nhưng Nguyện Nguyện mới nở không lâu, trời sinh rất có tính tò mò, còn rất nghịch ngợm.
Nó chưa từng lên trên trời, cũng chưa từng đến nhân gian, một cách mơ hồ nào đó, một mình nó đã bay đến nơi con người sống .
Có điều con vẹt đến nhân gian này không may mắn lắm. Trước khi nó kịp vui mừng vì đã kết bạn được với những con chim mới, nó đã bị mấy đứa trẻ loài người ném đá làm cánh bị thương.
Lông cánh non nớt yếu ớt bị đập gãy, con vẹt rơi từ trên cây xuống đất, không thể bay lên được nữa.
Đám trẻ đó thấy nó rơi xuống, còn muốn bắt lấy nó.
May mắn là Bạch Thanh Niên và Cố Tà Phong đi ngang qua.
Cố Tà Phong đuổi đám trẻ đi, còn Bạch Thanh Niên nhặt nó lên, hai người đưa nó đến bệnh viện thú cưng gần nhất.
May mà vết thương không quá nghiêm trọng, sau vài ngày được chăm sóc, nó đã hồi phục và bay lại được.
Sau khi hồi phục, đúng ra con vẹt nên rời đi, nhưng thức ăn của con người quá ngon - không chỉ có hạt mỳ, mà còn có hạt hạch và trái cây sấy.
Nó bị thức ăn của con người chinh phục, không muốn rời đi nữa.
Mà con vẹt ngây thơ này cũng không biết rằng con người khi nuôi động vật thường xem chúng như trẻ con. Nghe Bạch Thanh Niên và Cố Tà Phong gọi nó là "bé cưng", còn thường xuyên dạy nó gọi "ba", nó thực sự nghĩ rằng họ coi nó như một đứa bé.