Chiều hôm ấy có một người làm công ở nhà thương gia Phan Nghĩa đến. Trước thầy Hiến rời Hoan Châu để tránh nạn quyền thần Trương Phúc Loan đến thành Quy Nhơn theo lời thiền sư Trí Viễn, vùng đất có thể dụng võ, thầy đã có đến nhà thương gia Phan Nghĩa làm môn khách, và được Nghĩa rất quý trọng.
Người làm công báo:
- Chủ tôi có chuyển lời, 3 ngày tới có một đợt hàng hóa rất lớn, dù có toán võ sĩ theo áp tải, nhưng để phòng chuyện bất ngờ, cũng như nhờ tài học của thầy, kính mong thầy cùng vài đệ tử giúp chủ tôi cùng đi áp tải và thẩm định các mặt hàng
Thầy Hiến đáp:
- Phan huynh là người có ân với ta, nếu đã mở lời thì há ta có thể chối từ. Về nói cho chủ ngươi, ta sẽ đúng hẹn.
Sau đó thầy gọi Lân lại:
- Trò hãy chọn ra vài huynh đệ lanh lợi, võ công có thể đứng lớp được cùng theo ta 3 ngày sau đi áp tải hàng
Lân đáp:
- Vâng thưa thầy, trò sẽ sắp xếp
Lân tụ hợp các huynh đệ lại và thông báo về việc thầy giao phó
Dũng, Long, Thung, Thuận, Tiệp cùng đồng ý tham gia trong chuyến đi này.
Nghe tin có chuyến đi áp tải Hồ Nhạc cũng có ý muốn tham gia, nhưng do vừa mới vào học nên Lân không cho phép đi
Nhạc nói:
- Gia đình đệ có truyền thống kinh thương, đệ cũng nhiều lần đi cùng phụ thân nên có đôi chút kinh nghiệm đi đường, có đệ theo thì các huynh cũng sẽ có người phụ tiếp. Trước đó anh em đệ có theo nghĩa phụ Chảng (thầy Đinh Văn Nhưng) học võ từ bé nên đệ cũng có đủ sức phòng thân.
Lân thầm nghĩ, nếu như cho Nhạc theo lịch duyệt thì cũng là điều tốt, tạo tiền đề phát triển cho vị vua này
Lân nói:
- Nếu ta cho đệ theo thì đệ phải nghe theo sự chỉ đạo của ta, không được lỗ mãng, làm theo ý của mình.
Nhạc đáp:
- Sư huynh yên tâm, đệ sẽ tuân theo sự chỉ đạo của sư huynh và sư phụ
Tất cả trở về nhà thu xếp hành trang chuẩn bị 3 ngày sau chúng ta cùng xuất phát
Lân trở về nhà báo cho phụ thân, mẫu thân về chuyến đi, mẫu thân Lân chuẩn bị cho Lân ít đồ và một ít lương khô đi đường, tuy rằng trong đội của thương gia có mang theo lương khô nhưng chuẩn bị thêm cũng không thừa, dù sao món ăn do mẫu thân nấu thì luôn chuẩn, cá khô là thứ không thể thiếu.
Ba ngày sau
Địa điểm tụ hợp là bến sông của vùng An Thái này. Bên phía phú thương Phan Nghĩa có võ sư Đặng Quan dẫn theo hơn 30 người cùng nhau lên thuyền. Hai bên tả hữu do người của võ sư Quan phụ trách, phía sau thuyền là nhóm của Lân, còn phía đầu thì do thầy Hiến đảm nhiệm.
Võ sư Quan tiến đến cùng thầy Hiến trò chuyện
- Nghe danh huynh đã lâu chưa có lần gặp mặt, hôm nay mới được tương kiến. Trước đó có nghe huynh cũng là môn khách của Phan gia
Thầy Hiến đáp:
- Ta cũng có nghe qua danh của huynh, không biết chuyến đi này sẽ mất bao lâu
Đặng Quan nói:
- Chuyến này đi cũng không mất nhiều thời gian lắm, đi về thì mất 6 ngày đường. Ta nghe Phan gia mời huynh tham gia áp tải bảo vệ và cũng là người thẩm định, chuyến hàng này là đồ gốm sứ đắt tiền của người Hoa, huynh lại là người văn võ song toàn, có thể đọc được chữ viết ghi trên các loại hàng, nên nói thẳng ra, chuyến đi này huynh là người quan trọng nhất.
Hai người cùng nhau uống trà, bàn luận đôi chút về võ thuật và cách dạy các đồ đệ, kiến thức cũng như phong thái của thầy Hiến làm cho võ sư Quan rất bội phục.
Phía sau thuyền nhóm của Lân cũng ngồi canh gác và trò chuyện với nhau
Mặt sông có sóng nhẹ, mùa này gió thổi đều đều nên rất là mát mẻ, hai bên bờ sông là những bụi cây um tùm xanh mát.
Lúc này Nhạc lên tiếng nói:
- Đệ thỉnh thoảng cũng theo phụ thân đi mua hàng về bán, nên cũng rất hay đi thuyền, nhưng thuyền to như thế này thì đây là lần đầu đệ đi.
Lân cũng nói:
- Ta cũng thế, trước nay chỉ toàn đi những ghe xuồng nhỏ mà thôi,
Long chen vào:
- Còn ta thì rất mê chuyện đánh bắt cá, nên sông suối với ta cũng là nơi quen thuộc
Lân nói:
- Vậy hôm này bắt vài cân cá sông, huynh đệ chúng ta say một bữa, cá tươi mà nướng lên nhắm rượu thì ngàn chén không say, haha
Long cũng đáp:
- Nhất định, nhất định, sẽ sớm thôi, sau khi quay về ta liền đi đánh bắt
Nhìn sang Thung có vẻ trầm tư, Lân hỏi:
- Thung huynh có việc gì mà trầm tư vậy
Thung đáp:
- Ta đang nghĩ nếu như ta là cướp thì sẽ mai phục ở đâu để phục kích, bờ sông này khá yên tỉnh, nhiều đoạn sông không một bóng người nếu ra tay thì không một ai hay biết
Cả nhóm bắt đầu có chút căng thẳng. Lân nghĩ: thằng cha này nếu ở thời hiện đại thì cũng có khiếu để làm công an, hoặc nhà tâm lý tội phạm, đặt mình vào tâm thế của tội phạm để suy nghĩ ra cách thức gây án đây mà
Thung tiếp lời:
- Nếu là cướp thì để tàu khó khăn đi chuyển, trước tiên sẽ nhắm vào bánh lái của thuyển, sau đó thì như bắt ba ba trong rọ.
Trong vùng này giặt cướp cũng có vài toán nổi lên cướp bóc hàng hóa của các phú thương, chúng rất hung hãn, gϊếŧ người cướp của, nên các đội thương nhân vẫn nhờ các đội áp tiêu bảo hộ, hoặc giả cho gia đinh trong nhà theo phòng bọn cướp.
Nhưng chuyến đi thì không có gì đáng lo ngại, nguy hiểm là chuyến về, vì lúc về trên thuyền toàn những hàng hóa đắt tiền. Mọi người ăn uống đầy đủ, giữ sức cho tốt để chuẩn bị thật tốt cho chuyến về.