Khi đó, hắn chỉ cần nhẫn thêm mấy năm là có thể trúng tiến sĩ làm quan, lại có gia tộc nâng đỡ nhất định con đường làm quan sẽ càng thuận lợi!
Đáng tiếc ——
Chu ma ma đè thấp thân mình, “Ý tứ của lão phu nhân, lão nô đã hiểu.”
Chiếc kéo trong tay Chu lão phu nhân nhẹ nhàng dùng sức, cắt rớt nụ hoa còn chưa kịp nở trên cành.
“Một chậu hoa, có một hai đóa có thể nở là được rồi, quá nhiều nụ hoa sinh trưởng sẽ tranh đoạt chất dinh dưỡng của nhau, cuối cùng một chậu hoa đều không nở tốt.”
Chu ma ma thấp giọng nói đúng.
Mỗi nụ hoa đều muốn nở rộ, độ phì của chậu hoa chỉ có như vậy, lúc này cần con người làm ra lựa chọn, thợ trồng hoa nếu muốn đào tạo ra tác phẩm nổi danh, nhất định phải ra tay tu bổ tàn nhẫn!
……
Vừa rời khỏi nhà cũ nhị phòng, Liễu thị liền muốn nói lại thôi.
Chờ trở về chỗ ở trong hẻm Dương Liễu, Liễu thị không nhịn được nữa:
“Tiểu lang, con muốn tham gia khoa cử sao?”
Âm thanh Liễu thị phát run, Trình Khanh có ý tưởng này quá điên cuồng!
Lừa bịp trong tộc cũng thôi đi, tương lai nếu bị vạch trần, cùng lắm thì nàng tới thừa nhận mọi chỉ trích, con cái không thể phản đối quyết định của phụ mẫu, Trình Khanh là vô tội.
Nhưng Trình Khanh muốn đi tham gia khoa cử, đó chính là lừa bịp triều đình.
Triều đình không nói nhân tình, không nghe kể khổ, triều đình chỉ nói luật pháp, một khi sự tình bị bại lộ, Trình Khanh chỉ có thể chết!
Liễu thị không đồng ý với quyết định của Trình Khanh, so sánh với tội khi quân, danh tiết ngược lại thành việc nhỏ.
Trình đại nương tử cảm thấy ý tưởng của Trình Khanh rất có chí khí, còn thế Trình Khanh nói chuyện:
“Mẫu thân, đệ đệ lập chí tham gia khoa cử làm quan là chuyện tốt, vì sao mẫu thân không tán đồng? Mọi thứ đều là hạ phẩm, duy chỉ có đọc sách là cao quý, phụ thân năm đó nếu kiên trì đến cùng, cũng sẽ không phí thời gian trên con đường làm quan, phụ thân lấy công danh cử nhân đi làm quan, ban đầu chỉ là chủ bộ cửu phẩm, sau được thăng nhiệm lên huyện thừa bát phẩm, đến khi sắp chết mới được làm huyện lệnh thất phẩm! Đồng dạng là làm quan, nhị thúc sau khi khảo trúng tiến sĩ mới xuất hiện chính là huyện lệnh thất phẩm, rõ ràng so với phụ thân còn nhỏ hơn vài tuổi, hiện giờ đã là tri châu ngũ phẩm……”
Đại nương tử nóng lòng như lửa đốt.
Nàng tuy không phải con đẻ của Liễu thị, nhưng từ nhỏ đã được Liễu thị nuôi lớn, Liễu thị đối xử với nàng so với nhi nữ chính mình đẻ ra càng tinh tế hơn, đại nương tử cũng coi Liễu thị như mẫu thân ruột thịt.
Người mẫu thân này mỹ thiện tâm, chỉ là xuất thân quá kém, nếu có trưởng bối thế phụ thân thu xếp, dù là tục huyền cũng sẽ không cưới Liễu thị, đại nương tử tuy kính trọng Liễu thị, nhưng cũng sợ suy nghĩ thiển cận của Liễu thị sẽ huỷ hoại tiền đồ của đệ đệ Trình Khanh.
Đại nương tử nào đâu biết rằng, bản tính Liễu thị không đủ kiên cường, trong lòng còn đè nặng bí mật giới tính của Trình Khanh, việc này không quan hệ cùng thiển cận, chỉ là sự lo lắng của một vị mẫu thân đối với con cái!
Trình Khanh cảm thấy nàng cần nói chuyện rõ ràng với Liễu thị một lần.
“Mẫu thân, con muốn nói chuyện riêng với mẫu thân.”
Đại nương tử chạy nhanh kéo hai muội muội ra khỏi phòng, để lại không gian riêng cho Trình Khanh và Liễu thị nói chuyện.
Liễu thị hạ giọng, “Con sao có thể tham gia khoa cử, đây là tội lớn chém đầu, không được, ta không thể để con đi được!”