Rút Thẻ Không Cứu Được Thế Giới Quỷ Dị

Chương 8: Hoàng đế Võ Lâm, Bảo Đao Đồ Long!

Mà lúc này Triệu Hạo đang đứng ở một bên khác của đại sảnh.

Lúc này Hải Đức Cách Nhĩ đã cao hai mét hai, bả vai rộng lớn đang vác thêm một cái đầu dị dạng, hai cánh tay rũ xuống đầu gối như hai cây cột.

Cả người hắn ta đen kịt, làn da đã biến thành một loại keo dày thô ráp màu đen nào đó, lần này thật sự giống như là một lốp xe tải lớn!

Nhìn thấy Triệu Hạo, Hải Đức Cách Nhĩ lập tức bị nổi giận bao phủ khi nhớ tới cừu hận lúc trước!

“Ngươi đi chết đi!” Hải Đức Cách Nhĩ gầm nhẹ một tiếng đã bắt đầu xung phong, lúc này trong mắt hắn ta chỉ có Triệu Hạo.

"Rầm rầm rầm..." Sàn nhà bị bàn chân to biến dị giẫm đến vỡ vụn, có lẽ hắn ta sẽ lập tức xông qua hơn một nửa đại sảnh.

Sau đó sợi dây làm hắn ta vấp ngã trên mặt đất trước đó quấn lấy đùi hắn ta, đó là sợi dây được quấn lại thành nhiều vòng, dày gấp đôi đầu ngón tay cái của con người.

Nếu đó là người bình thường, tuyệt đối sẽ không thể nhìn thấy. Nhưng bây giờ Hải Đức Cách Nhĩ không có đầu óc, bắp chân của hắn ta cũng không do dự chút đâm vào, trong nháy mắt kéo căng sợi dây thừng kia cực hạn. Sau đó các loại đồ nội thất bằng gỗ trong phòng, còn có vách tường và tất cả những chỗ khác có thể buộc dây thừng đều bắt đầu rung động kịch liệt.

Bàn ghế bàn trà bàn tủ xung quanh, rối tinh rối mù bay ra khỏi vị trí tại chỗ Hải Đức Cách Nhĩ!

Sức mạnh của Hải Đức Cách Nhĩ vô cùng kinh người nhưng lúc Triệu Hạo đánh thật sự cũng đã đoán trước được một ít, cuối cùng muốn triệt tiêu đi sự tiến công và ngăn hắn ta lại.

Chẳng qua ngăn cản kiểu nãy cũng không chắc chắn chút nào, thậm chí Hải Đức Cách Nhĩ còn có thể kéo theo một đống đồ vật lộn xộn cọ xát đi về phía trước!

Triệu Hạo thở phào nhẹ nhõm, trong lòng tính toán khoảng cách, chân cứng ngắc giật, dưới chân giẫm lên một sợi dây thừng buông lỏng. Sau đó một chiếc đèn chùm bằng đồng lớn trên đỉnh đầu Hải Đức Cách Nhĩ rơi xuống!

Đồ chơi kia ít nhất phải năm mươi cân và vô cùng lộng lẫy, chủ yếu là có một cái vòng đồng rất lớn đường kính hơn một mét!

Dưới tính toán của Triệu Hạo, vừa hay đập lên đầu Hải Đức Cách Nhĩ.

Đương nhiên là thứ này không thể nào làm hắn ta bị thương, thậm chí cũng không thấy máu. Nhưng vòng tròn bằng đồng lại tròng trên người Hải Đức Cách Nhĩ, bởi vì mấy dây kim loại trên treo trên vai Hải Đức Cách Nhĩ, nó giống như một vòng trói lại hai tay của Hải Đức Cách Nhĩ hạn chế ở bên cạnh!

“Ngươi chết đi!" Triệu Hạo nhảy lên cao, hai tay nắm chặt cây đao giơ lêи đỉиɦ đầu rồi nhắm vào đầu của Hải Đức Cách Nhĩ.

Hải Đức Cách Nhĩ giơ tay đánh lại theo bản năng, kết quả vòng đồng ở vị trí cánh tay lớn lại hạn chế động tác nâng cánh tay của hắn ta!

Tuy vòng tròn bằng đồng có thể bị biến dạng trong nháy mắt, ít nhất cũng phải cố gắng giãy dụa hai lần mới có thể đứt gãy nhưng không cần thiết nữa.

Ngay lúc hai tay Triệu Hạo đập mạnh xuống, bỗng nhiên trong tay hắn có thêm một thanh đao lớn ngăm đen đỏ sậm, rộng chừng bằng bàn tay!

Triệu Hạo lo lắng trong tay hắn có vũ khí sẽ khiến Hải Đức Cách Nhĩ cảnh giác, cho nên đã mượn thẻ trang bị có năng lực có thể tùy ý thu hồi, trong một đòn cuối cùng, một giây cuối cùng nó đã hiện ra!

Cái này giống như tia chớp R của nhà sư mù, không cho người ta thời gian để phản ứng!

"Phập phập!"

Đao Đồ Long bất ngờ tấn công, mạnh mẽ chém vào cổ và bả vai Hải Đức Cách Nhĩ rồi nghiêng xuống chém gần l*иg ngực!

Lúc trước Triệu Hạo từng thử qua độ sắc bén của Đao Đồ Long, quả nhiên Đao Đồ Long là chém sắt như bùn, cho dù là kim loại cũng không cần sức lực giống như là cắt bánh ga tô vậy.

Nhưng bây giờ thân thể Hải Đức Cách Nhĩ này lại giống như keo dính vậy, làm Triệu Hạo tốn rất nhiều sức mới rút ra được!

May là hắn không có chém đầu!

Trong lòng Triệu Hạo cảm thấy may mắn!

Đao Đồ Long chặt đứt xương quai xanh và vai của Hải Đức Cách Nhĩ rồi chém mạnh vào ngực. Cú đánh chí mạng này đã giúp Hải Đức Cách Nhĩ lấy lại tinh thần nhất định. Thậm chí Triệu Hạo có thể nhìn thấy ánh mắt của hắn ta thanh tỉnh rất nhiều.

Nhưng đã quá muộn rồi!

Hải Đức Cách Nhĩ nghiêng đầu, cố gắng dùng thân thể kẹp lấy Đao Đồ Long, không chỉ bộc phát tiềm lực sắp chết của hắn ta, còn làm cho sức mạnh của cơ bắp tăng lên rất nhiều, còn là nguyên nhân khí áp trong cơ thể, Triệu Hạo dùng sức rút đao ra nhưng vẫn không thể rút ra.

Mà đột nhiên Hải Đức Cách Nhĩ chống hai tay, "cạch" một tiếng, vòng tròn bằng đồng kia bị xé rách một nửa, hắn thấy hắn ta sắp thoát vây!

Đến lúc đó chỉ cần giáng một đòn mạnh, cho dù là chết, hắn ta cũng có thể kéo theo Triệu Hạo làm đệm lưng!

Chỉ cần tránh thêm một chút nữa!

Ngay khi hắn ta nghiêng đầu, vẻ mặt thống khổ dùng sức nở nụ cười dữ tợn. Bỗng nhiên Triệu Hạo lấy một cái bình từ bên hông, run tay cố gắng vẩy một chút nước vào mặt Hải Đức Cách Nhĩ!

Hải Đức Cách Nhĩ không thể quan sát lập tức bị chất lỏng văng vào, hắn ta thống khổ kêu rên!

Chất lỏng kia là Khiết Xí Linh mà Triệu Hạo tìm được trong nhà vệ sinh, có tính ăn mòn rất mạnh!

Hải Đức Cách Nhĩ thở ra một hơi cuối cùng, đừng nói là làm giãy vòng đồng, ngay cả Đao Đồ Long cũng không kẹp được!

Triệu Hạo nhân cơ hội rút Đao Đồ Long ra, một tay quét ngang vạn quân!

Tầm nhìn của Hải Đức Cách Nhĩ đang mơ hồ, bỗng nhiên lại quay cuồng bay lên rồi "rầm" một tiếng ngã trên mặt đất, trước mắt chỉ có giày của Triệu Hạo.

Hai mắt hắn ta trừng to, cuối cùng không khép lại...

Ngay khi Triệu Hạo thở phào nhẹ nhõm, dường như là mất sức ngã ngồi trên mặt đất, khóe mắt hắn mơ hồ nhìn thấy có hai luồng ánh sáng bay ra từ trong thi thể Hải Đức Cách Nhĩ đang bị đồ đạc đỡ lấy nên còn chưa rơi xuống đất.

Một luồng nhỏ hơn, luồng còn lại là hai loại ánh sáng quấn vào nhau thành một luồng thô to hơn một chút!