Lúc này đầu óc Hải Đức Cách Nhĩ đã bị nghi thức kí©ɧ ŧɧí©ɧ không còn bình thường. Vốn hắn ta đã cực kỳ phấn khích, kết quả lại bị Triệu Hạo "nhục nhã" một trận, bây giờ trở nên vô cùng tức giận!
"Đồ khốn! Ta sẽ xé xác ngươi!" Hắn ta nghiến răng nghiến lợi, rít một câu từ kẽ răng.
Chỉ thấy hai nắm đấm của hắn ta nắm chặt trước người như Siêu cấp Saiyan biến thân lại vừa như táo bón quá mức. Cơ bắp toàn thân như bóng bay nước bắt đầu phình lớn ra, da trắng cả người bắt đầu chuyển sang màu đen, đường nét trên mặt cũng bắt đầu cứng lại, ngũ quan bị đè ép lên nhau, giống như biến thành một con quái vật nào đó!
Trong lòng Triệu Hạo kêu khổ: Vốn đã không phải là đối thủ của hắn ta, không nghĩ tới còn có giai đoạn thứ hai có thể biến thân! Hắn sơ suất rồi, chắc là hắn cần phải có một con dao thái thịt!
Chỉ là, hiện thực không phải là hoạt hình, sao có thể thờ ơ nhìn kẻ địch biến thân.
Lúc Triệu Hạo còn đang kêu khổ trong lòng, đã theo bản năng đưa ra đòn cuối cùng... là đá một cú vào háng!
Đá qua, dường như Triệu Hạo nghe được tiếng vỡ vụn, ngay cả liếc mắt một cái hắn cũng không có mà quay đầu bỏ chạy. Chỉ để lại một câu phía sau: "Ta sẽ còn trở lại!"
Quyết định của hắn là đúng, với cú đá này, hai chân Hải Đức Cách Nhĩ kẹp chặt lại, thân hình cũng không tự chủ được cuộn tròn lại. Lúc đầu sắc mặt hắn ta đỏ bừng, sau đó là tím tái, cuối cùng là biến thành màu đen hoàn toàn, đã không có cách nào hình dung ra vẻ mặt hắn ta!
Nhưng thân thể của hắn ta quá mạnh, tuy một cú này có thể trì hoãn biến thân nhưng cuối cùng vẫn không thể ngăn cản. Qua bảy tám giây, hắn ta biến thành một quái vật cơ bắp thân trên dài hạ thân ngắn như khỉ đột cơ bắp màu đen, hơn nữa vẻ mặt dữ tợn cứng ngắc, cả khuôn mặt trở nên vô cùng xấu xí đáng sợ!
Lúc này đã rất khó xem hắn ta như nhân loại, cho nên đối với hắn mà nói chỗ yếu hại của đàn ông cũng không tính là trí mạng.
Hắn muốn dựa vào chiêu thức gà bay trứng vỡ để đánh bại hắn ta là không có khả năng.
Nhưng tôn nghiêm đàn ông vẫn còn sót lại trong ý thức của hắn ta, một cú đá này thật sự là đang chà đạp lên kiêu ngạo nam tính không gì sánh kịp!
Hải Đức Cách Nhĩ hoàn toàn điên rồi, gào thét đập vỡ tất cả mọi thứ xung quanh, thậm chí cũng không có cách nào nói ra một câu nguyền rủa hoàn chỉnh.
Hắn ta lao ra khỏi phòng, bắt đầu lần lượt đập vỡ từng cửa phòng, muốn đập nát tất cả mọi thứ trong phòng, sau đó lại vội vã xuống tầng. Bây giờ hắn ta đã hoàn toàn mất đi lý trí, chỉ còn lại du͙© vọиɠ gϊếŧ chóc và hủy diệt...
Triệu Hạo tuyệt đối không nghĩ tới, bản thân đã mang tuyệt kỹ, vậy mà vẫn không phải là đối thủ của Hải Đức Cách Nhĩ.
Vậy mà đối phương còn có kỹ năng biến thân!
Sao hắn ta có thể làm được?
Bàn tay vàng này không mạnh gì hết!
Bây giờ phải làm gì?
Từ xa hắn nghe thấy tiếng đập phá và gầm thét, đầu Triệu Hạo đầy mồ hôi. Vừa rồi vận động kịch liệt công thêm đau nhức trên cánh tay nên bây giờ lại vừa sốt ruột.
Bây giờ chỉ có thể chạy xa một chút, tranh thủ một chút thời gian. Tìm xem có vũ khí nào trong ngôi nhà này không!
Ít nhất cũng phải tìm được một con dao thái thịt, tuy dao thái thịt chỉ sợ cũng rất khó có thể gây ra vết thương nghiêm trọng cho Hải Đức Cách Nhĩ...
Ngay lúc Triệu Hạo hết đường xoay xở, bỗng nhiên hắn thấy được một tia sáng khác ở trong một gian phòng.
Đây là?
Triệu Hạo nhìn kỹ thì phát hiện ánh sáng kia đã không còn. Lúc này hắn như là bắt được cọng rơm cuối cùng, sao có thể chịu buông tha? Mở to hai mắt nhìn qua nhìn lại, thử vài lần, cuối cùng phát hiện dùng khóe mắt lơ đãng nhìn lướt qua có thể ngẫu nhiên nhìn thấy ánh sáng kia.
Thì ra là nhìn sang bên cạnh a!
Triệu Hạo vội vàng đi qua đánh giá, phát hiện ra ánh sáng kỳ lạ đó là một cái đồng hồ để bàn, nhìn dấu vết loang lổ và bề ngoài, hắn cảm giác đây là một đồ cổ.
Triệu Hạo không khỏi đưa tay chạm vào, nhìn chiếc đồng hồ này có chỗ nào cổ quái hay không, vì sao lại phát sáng?
Không ngờ khi tay chạm vào đồng hồ để bàn, có thứ gì đó bị hấp thu. Sau đó, hắn nhìn thấy rất nhiều hình ảnh trong đầu, tất cả về lịch sử của đồng hồ để bàn này!
Chiếc đồng hồ để bàn này có nguồn gốc từ Thụy Sĩ, đã gần hai trăm năm tuổi, đi từ châu Âu chuyển đến A Mỹ Thụy Khoa rồi đến tòa nhà cổ này, trong đó đã qua tay mười mấy vị chủ nhân, chứng kiến rất nhiều tang thương. Thậm chí còn có vết máu...
"Hấp thu vận mệnh, +54 điểm vận mệnh."
Đợi đến khi Triệu Hạo phục hồi tinh thần lại phát hiện: "Ah! Điểm số phận tăng thêm 54 điểm!”
Triệu Hạo vui mừng đến suýt chút nữa kêu lên!
Hóa ra hắn không chỉ thăng cấp có thể lấy được điểm vận mệnh mà còn có thể hấp thu điểm vận mệnh từ một ít đồ cổ!
Trong tòa nhà cũ này có rất nhiều thứ, nếu có thể gom đủ 100 điểm vận mệnh, không phải hắn lại có thể rút thẻ sao?
Ha ha! Bàn tay vàng của tôi, số một thiên hạ!