Điện Ảnh Thế Giới Đương Thần Thám

Chương 1: Tái Sinh, Du Hành Thời Gian, Và Hệ Thống Ngớ Ngẩn (I)

"Luke, đồ lười biếng, cậu vẫn chưa thay đồ à? Nếu không xuống nhanh, tôi sẽ cho cậu khoả thân đến dự lễ tốt nghiệp." Robert Grayson ngồi ở ghế lái, thò đầu ra ngoài và hét lên phía trên lầu. Giọng nói oang oang của anh ta dường như làm rung lắc tấm kính của ngôi nhà nhỏ.

Một lúc sau, một tiếng hét to không kém gì tiếng hét trước đó của anh ta vang lên từ phía trên lầu: "W! T! F!?" (Cái quái gì vậy?)

Robert ngay lập tức trở nên tức giận, nhảy ra khỏi ghế lái của chiếc xe F150 và lao nhanh vào trong ngôi nhà nhỏ.

Sau đó, xảy ra một loạt tiếng động ầm ập, thình thịch từ trên lầu và tiếp theo là tiếng cánh cửa đóng sầm lại.

“Này, Luke, cậu bị sao thế, đồ chết tiệt?” Tiếng la lớn của Robert lại vang lên, theo sau là một giọng nữ.

Một phút sau, Robert lao ra khỏi toà nhà cõng theo một thiếu niên trên lưng, theo sau là một người phụ nữ trung niên trông có vẻ hoảng loạn, đang nắm tay một cậu bé năm tuổi.

"Catherine, hãy tự lái xe và đưa Joseph đi cùng. Đi đường cẩn thận, đừng vội vàng." Robert chỉ quay đầu lại, vội vàng dặn dò người phụ nữ trung niên, sau đó đặt cậu thiếu niên từ phía sau lưng nằm xuống ghế sau xe, rồi anh nhanh chóng ngồi vào ghế lái.

Sau khi khởi động động cơ, tiếng gầm của chiếc Ford Raptor rống lên, nhanh chóng lao ra đường cao tốc và phóng đi.



Một ngày sau, Luke tỉnh lại sau cơn hôn mê.

Nhìn chằm chằm vào trần nhà phía trên đầu, anh sững sờ trong chốc lát, sau đó nhớ lại những chuyện đã xảy ra trước đó, và tim anh đập nhanh.

Nhưng anh ngay lập tức đè nén lại cảm xúc này và nhanh chóng nhìn xung quanh, phát hiện ra mình đang ở trong phòng bệnh viện.

Ngoài anh ra, người duy nhất còn lại trong phòng chỉ có Claire, đang cuộn tròn trên ghế sofa và ngủ say sưa cách đó không xa.

Nhìn thấy Claire, anh lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Em gái nhỏ của anh đang ở đây, điều đó có nghĩa là Robert đã đưa anh đến đây.

Sau khi chú ý đến động tĩnh xung quanh, anh phát hiện xung quanh gần như không có người đi lại, chắc hẳn đã là đêm khuya, bệnh viện hoàn toàn chìm trong im lặng.

Lúc này Luke mới nhắm mắt lại, trong lòng trìu mến gọi: "Ra đây, hệ thống."

Sau đó...không có phản hồi.

Cái hệ thống quái quỷ gì thế này!

Luke kiềm chế cảm xúc không muốn chửi to và trìu mến gọi lại một lần nữa, "Xuất hiện đi, cha Hệ thống!"

Vẫn... không có phản hồi nào.

Luke: "...Con trai Hệ thống?"

"Cháu trai Hệ thống!"

"Hệ thống, ngươi có ở đó không?"

Nhưng, vẫn tiếp tục không có phản hồi nào.

Luke không khỏi phàn nàn trong lòng: Hệ thống à, ít nhất thì ngươi cũng nên cho ta một cái giao diện, hoặc là một cái gì đó như bảng thuộc tính? Giả chết như thế này thì còn ý nghĩa gì nữa?

Ngay khi anh đang nghĩ như vậy, một số dữ liệu hiện lên trong đầu anh.

Không giống như bảng điều khiển mà anh tưởng tượng trước đây, những dữ liệu này xuất hiện trực tiếp trong đầu anh mà anh không cần nhìn vào bất cứ thứ gì, bởi vì hoàn toàn không có bảng điều khiển nào cả.

[Người dùng: Luke (bí danh Luke Coulson)

Sức Mạnh: 12

Nhanh Nhẹn: 11

Tinh Thần: 12

Cấp: 0

Kinh Nghiệm: 0

Điểm: 0]

Và rồi sau đó...không còn gì nữa cả.

Luke tức giận đến mức muốn phát điên, anh thật sự muốn lấy Hệ thống ra đánh cho một trận thật mạnh, nhưng thật đáng tiếc là ngay cả Hệ thống đang ở đâu anh cũng không biết.

Còn về nguồn gốc của Luke, mọi chuyện bắt đầu từ mười ba năm trước.

Vào một ngày định mệnh, Luke bất ngờ tỉnh dậy và phát hiện mình đã trở thành một đứa trẻ da trắng, một cậu bé 5 tuổi tên là Luke Coulson. Không bối rối quá nhiều, từ hệ thống anh hiểu ra rằng anh không phải xuyên không hay chiếm đoạt cơ thể của người khác, mà cậu bé Luke này thực sự chính là anh. Chỉ là bởi vì hệ thống này có những yêu cầu nhất định đối với não bộ, cho nên mãi đến năm tuổi thì nó mới tự động kích hoạt, và khôi phục lại những ký ức từ kiếp trước của anh.

Khi đó, là một đứa trẻ năm tuổi ngây thơ, anh đã nhận ra rằng kiếp trước của mình không phải người của thế giới này. Ở kiếp trước, anh là một người đang ông Trung Quốc, sống một cuộc sống bình dị và không có gì đặc biệt cho đến năm ba mươi tuổi, hàng ngày anh làm một nhân viên văn phòng bình thường cho một công ty, kiếm được mức lương khiêm tốn đủ để trang trải cuộc sống, ngoài ra không có gì đặc biệt về anh cả.

Sau đó, một buổi tối nọ, trong khi đang xem một bộ phim truyền hình Mỹ ở nhà, anh đã ngủ thϊếp đi. Bộ phim tình cờ lấy bối cảnh ở một thị trấn vùng nông thôn nước Mỹ. Nhìn thấy khung cảnh tươi đẹp và thế giới rộng lớn ấy, anh thầm tự nhủ rằng sẽ thật tuyệt vời nếu được sống ở đó.

Sau đó, ký ức của anh về thế giới đó không còn nữa.

Rõ ràng, sau khi anh ngủ quên vào đêm hôm đó, bằng cách nào đó mà anh đã lạc đến Hoa Kỳ của thế giới này và được tái sinh thành một đứa trẻ sơ sinh. Ký ức trước năm tuổi vẫn tồn tại, giống như những đứa trẻ bình thường khác, anh nhớ tất cả những gì có thể nhớ được, và không có những ký ức từ thời kỳ còn quá nhỏ.

Tuy nhiên, anh biết rằng nơi đây không phải là Hoa Kỳ giống với kiếp trước của anh. Vì kiếp trước đã là năm 2018, nhưng ở kiếp này ngày sinh của anh là năm 1985.

Một bằng chứng khác rõ ràng hơn nữa là Tổng thống hiện tại của Hoa Kỳ trong thế giới này là một phụ nữ người La-tinh, tên là Michelle Gable, 57 tuổi. Mặc dù Luke không chú ý nhiều đến các vị Tổng thống trước đây của Hoa Kỳ, nhưng anh biết rằng ở kiếp trước chưa từng có một nữ Tổng thống nào, chứ đừng nói đến một nữ Tổng thống người La-tinh.

Vì vậy, linh hồn của anh không phải du hành ngược thời gian về hơn 20 năm trước mà là hoàn toàn xuất hiện ở một thế giới song song khác.

Luke có cảm giác rất phức tạp về điều này. Lúc đầu, anh đã hy vọng rằng đây là thế giới của kiếp trước, để anh có thể tìm lại được cha mẹ và các chị em của mình. Nhưng lúc đó anh không biết rằng liệu bố mẹ và các chị em của anh có chấp nhận việc có một đứa con trai và người anh em trai da trắng hay không.

Nhưng thực tế đã cho thấy rõ ràng rằng anh không thể quay lại. Kiếp trước anh là một người trẻ thảnh thơi nhàn nhã, Luke đã nhanh chóng từ bỏ tình thế tiến thoái lưỡng nan vô ích này. Thứ nhất, anh không thể nghĩ ra cách nào để quay trở về, thứ hai là bố mẹ và các chị em của anh vẫn còn đang ở đó, anh chỉ hy vọng rằng sự biến mất của anh sẽ không gây ra quá nhiều đau buồn cho họ, mặc dù điều đó khó có thể xảy ra.

Hơn mười năm sau, Luke dần dần buông bỏ những quyến luyến với kiếp trước của mình và trở thành một người Mỹ bản địa chân chính.

Tuy nhiên, anh vẫn có những phàn nàn về môi trường nơi mà anh lớn lên.

Tại sao những người du hành thời gian khác dường như luôn trở thành người thừa kế của các gia đình giàu có, hoặc ở trong các thành phố lớn như New York, còn anh tại sao lại đến một nơi xa xôi hẻo lánh ở vùng nông thôn nước Mỹ một cách khó hiểu?

Kể từ khi thức tỉnh lúc năm tuổi, anh đã sống ở một thị trấn nhỏ... bên ngoài Noxus, Texas. Thị trấn nhỏ tên là Shackford này chỉ có hơn 2.000 cư dân sinh sống, và dân số l chỉ tương đương với một ngôi làng nhỏ ở Trung Quốc trong kiếp trước của anh.

Ngược lại, diện tích ở nơi này lại rộng lớn đến đáng ngạc nhiên, một khi rời khỏi thị trấn, việc không nhìn thấy một ngôi nhà nào trong vài dặm là điều bình thường, ngay cả sau khi lái xe vài chục phút.

Thực tế là anh đã có thể sống ở nơi hẻo lánh và nghèo khó này trong suốt mười ba năm và thậm chí đã tốt nghiệp trung học, hoàn toàn là do một điều duy nhất - anh là một người đàn ông có Hệ thống.

Anh đã biết về Hệ thống của mình kể từ khi anh thức tỉnh vào lúc 5 tuổi.

Tuy nhiên, Hệ thống này hoàn toàn không có phản ứng nào, nó giống như một tảng đá, hoàn toàn đơ, và không có bất kỳ dấu hiệu của sự sống nào, chỉ có anh mới có thể cảm nhận được rằng nó thực sự có tồn tại.

Nhưng, anh không biết chính xác nó tồn tại ở đâu.

Anh không bao giờ đề cập đến chuyện này với bất kỳ ai vì điều đó sẽ chỉ khiến cho Robert và Catherine nghĩ rằng anh bị bệnh tâm thần.

Hơn nữa, có một tin nhắn từ Hệ thống đã thông báo cho anh biết rằng nó sẽ chính thức được kích hoạt sau khi anh trưởng thành.

Đối mặt với vấn đề này, Luke chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.

Nếu Hệ thống cứ nhất quyết giả chết, anh còn có thể làm gì chứ?