Trời Đêm Điểm Xuyên Những Vì Tinh Tú. Là Báu Vật Dịu Dàng Ở Trong Lòng.
Tưởng Tượng Một Ngày Nào Đó.
Nếu Có Thể Bắt Được Ánh Sáng Của Tinh Tú.
Vậy May Mắn Biết Nhường Nào Chứ.
Mộc Tử Tinh 5 tuổi đang ngồi chơi bùn đất, dính lên cả mặt.
- Tinh Tinh sang đây một chút!
- Ôi trời, bé ngốc này, sao làm cả người bẩn thế kia.
- Mau sang đây, lát nữa rửa mặt cho sạch nha
- Hehe.
- Đây là dì tư và con trai của dì, tên Tư Nam, mới dọn đến bên cạnh nhà chúng ta.
- Chào dì ạ.
- Đúng là một cô bé dễ thương.
- Đúng rồi, chắc tiểu Tinh Tinh bằng tuổi tiểu Tư Nam nhỉ
- Hai đứa sau này sống hòa thuận với nhau nha
Cậu bạn đẹp trai quá (Tinh Tinh thầm nghĩ).
Chỉ Nhớ Năm Đó.
Cậu Bạn Đẹp Trai Đó.
Như Cảnh Sắc Mùa Xuân Vậy.
Đột Nhiên Xuất Hiện Trong
Đời Của Mình...
- Cậu thích chơi đất sét không? Cho cậu xem pháo đài mình vừa mới đắp xong này!
- Có thể nặn ra mấy con thú be bé luôn đó! Chúng ta cùng chơi đi!
-...
- Chậc, không phải chứ ... Cậu chơi mấy thứ này sao? Không phải năm nay cậu chỉ mới ba tuổi thôi đấy chứ?
- Hả.
- Số pi học được đến chữ số bao nhiêu rồi? Nhớ hết bản đồ thế giới chưa??
Gương mặt ngơ ngác, nghe không hiểu gì cả, tri thức kỳ lạ lại tăng thêm rồi.
- Cái gì cũng không biết, còn yên tâm ở đây chơi bùn, đúng là con nít (cậu bé năm tuổi).
Cảnh Mùa Xuân Năm Đó Thật Đẹp.
Chỉ Là Mới Bắt Đầu.
Hình Như Đã Bị Ghét Rồi.
10 năm sau
Tít Tít ..
Tít Tít ...
Tít Tít .....
(Đồng hồ kêu lên)
- Ưm (trở mình ... BỊCH ... Ngây ra ..... )
- ĐAU QUÁ!Đau chết mình rồi!
- A!!! Đã giờ này rồi!
Mộc Tử Tinh 15 tuổi
- Bố mẹ! Tiên Bối! Con đi đây. Tư Nam đang đợi con rồi!(Tiên Bối là con mèo Tử Tinh nuôi, mèo mun).
Mùa Hè Qua Đi Cuộc Sống Cấp Ba Đã Bắt Đầu Được Hai Tuần, Ngày Nào Cũng Làm Người Ta Cảm Thấy Rực Rỡ Hẳn Lên.
- Con bé không sao chứ .. Hôm nay lại vội vội vàng vàng.
- Yên tâm đi, không phải còn Tư Nam đó sao!
- Cũng đúng ha!
- Tư Nam!
Nhà của thanh mai trúc mã tên Tư Nam ở sát bên nhà mình.
- Chào buổi .. Sáng nha!
- Chậm quá đi! Đi thôi.
- Buông mình ra!
- Sáng nay cậu lại ngã từ trên giường xuống đúng không?
- Sao cậu biết?
- Mới sáng sớm đã nghe cái đùng ở nhà kế bên! Tiếng to lắm, mình còn tưởng là động đất đó. Đúng là dọa chết mình luôn! Phù.
- Làm gì lố như vậy, dọa chết thì thôi.
.
.
.
- A, nhìn bên kia kìa.
- Cái gì (ngó qua ngó lại), có cái gì đâu?A, Nhìn xuống đồ ăn sáng bị cắn mất một miếng lớn. Ăn nhiều như vậy!!!
- Không phải cậu đã ăn sáng rồi sao? Trả đây cho mình!
- ... Được thôi! (đột nhiên áp sát) , trả cậu nhân lúc mình còn chưa nuốt xuống.
- Đồ ngốc! Tởm chết đi được!
- Là cậu bảo mình trả cậu mà.
- Ai cần chứ!
Cái gì chứ, đột nhiên đến gần như vậy. Cái tên Tư Nam này , cứ thích đùa giỡn người khác. Đúng thật là ... Đáng ghét chết mất!
- Nè nè, chàng trai kia đẹp trai quá đi.
- Cậu nói Tư Nam sao? Cậu ấy còn là thủ khoa đầu vào năm nay đó!
- Ấy?! Cũng giỏi quá rồi đó .. đẹp thật.
RẦM (Tư Nam ném bóng vào rổ).
- A .. A..... A (các bạn nữ phấn khích la lên).
- Quả nhiên lại bắt đầu rồi .... thật là chịu không nổi mà ... Mới khai giảng bao lâu đâu, đã trở thành bộ dạng này rồi.
Nhưng Mà Tên Đó.
Đúng Thật Là không giống với trẻ con bình thường.
Dường như đã sáng lấp lánh khi còn nhỏ rồi.
.
.
.
Hình như có thể trở nên xuất sắc dễ như trở bàn tay.
Bất kể là chuyện gì, cậu ấy cũng có thể làm rất tốt.
ĐIỀU QUAN TRỌNG LÀ TÊN NHÓC NÀY CỰC KỲ ĐƯỢC CON GÁI HOAN NGHÊNH.