Buổi sáng, gió thổi nhè nhẹ và mặt trời vừa lên .
Thất Giai Di thay đổi tính chần chừ thường ngày của mình, tỏ ra rất hưng phấn, với dáng vẻ háo hức mong chờ.
Vân Tiêu rất hài lòng và chở Thất Giai Di đến thành phố điện ảnh và truyền hình. Trong ngày đầu tiên tham gia, công việc chính của ê-kíp là chọn lọc, trang điểm cho các diễn viên và chụp ảnh. Là một diễn viên ít tên tuổi, Thất Giai Di không ở lại phòng khách, với kỹ năng xã hội của mình, cô nhanh chóng làm quen với các nhân viên ở trường quay và phát hiện ra Cố Khuynh Thanh đến đây để thử trang điểm.
Vân Tiêu khinh thường nhìn Thất Giai Di, "Tôi nói mà sao ai đó lại thay đổi tính mình như vậy chứ, thì ra là…..
Thất Giai Di không hài lòng nhìn xung quanh: “Đây là tính tự giác của người hâm mộ, cậu có hiểu không?”
Vân Tiêu không để ý đến cô, buộc tóc đuôi ngựa nhỏ, tìm một khoảng trống nhỏ, ngồi xuống và mở sách ra.
"Sao cậu không vào phòng khách ngồi đi? Cậu cũng đang đợi nữ thần của tôi phải không?" Thất Giai Di nhếch mép hỏi.
Vân Tiêu ôm trán: "Gặp được cô ấy sẽ không có chuyện gì tốt, cậu từ từ đợi nhé, trong phòng khách người quá nhiều, mùi nước hoa nồng nặc." Vân Tiêu nói xong liền xoa mũi.
Vừa lúc cô ấy đang nói chuyện, bên ngoài đã có tiếng ồn ào giữa các nhân viên. Thất Giai Di hào hứng chạy ra ngoài... một lúc sau quay lại, cô đứng trước mặt Vân Tiêu, nghịch điện thoại di động và phàn nàn: "Ồ, tôi còn tưởng là thần tượng của tôi đến rồi."
"Nam diễn viên chính đã đến hay chưa ? tiểu sinh Uông Trạch Bình?" Vân Tiêu ngẩng đầu liếc nhìn, quả nhiên, người đàn ông đó đang đi vào trường quay trong một đám đông.
Khoảnh khắc Vân Tiêu ngẩng đầu lên, cô bắt gặp ánh mắt của Uông Trạch Bình, Uông Trạch Bình cho cô thấy nụ cười mà anh cho là rực rỡ.
Vân Tiêu hơi sửng sốt, lúng túng cầm cuốn sách trước mặt, cô chỉ muốn nhìn xem người diễn cùng Cố Khuynh Thanh trông như thế nào.
Uông Trạch Bình chỉ thấy một cô gái nhút nhát và tự tin hơn vào sự quyến rũ của chính mình.
Sau khi Uông Trạch Bình và một nhóm nhân viên xung quanh bước vào phòng chờ đặc biệt, Thất Giai Di đưa tay lên che miệng, tức giận nói bằng giọng chỉ có hai người họ nghe được: “Nếu không phải vì dựa vào thủ đoạn bẩn để nổi tiếng. "Hắn làm sao có tư cách diễn cùng với nữ thần của tôi?"
Vân Tiêu cười nói: “Nổi tiếng cũng phải dựa vào may mắn và thực lực, không phải ai dung thủ đoạn đều có thể nổi tiếng, bộ phim này đầu tư và sản xuất không tệ, xem ra bọn họ muốn lợi dụng bối cảnh của Cố Khuynh Thanh để làm bộ phim này nổi lên." Vị thế của Uông Trạch Bình vì vậy mà được được cải thiện ”.
“Làm người đại diện trong sáu tháng qua cũng không phải là uổng phí!” Thất Giai Di giơ ngón tay cái lên giơ ngón tay cái lên với Vân Tiêu.
"Nếu tôi không nhầm, sau khi công bố chính thức, người hâm mộ của nam chính có thể sẽ lấy cớ nào đó để gây sự cấu xé với người khác. Đây cũng là một thủ đoạn bạo lực để tăng độ nổi tiếng và hút người hâm mộ. Nếu cậu không muốn bị họ kéo vào, cậu phải nói với fan của mình phòng bị trước. fan của nhà anh ta dường như đã làm việc này nhiều lần ... cậu cũng có thể học hỏi từ người hâm mộ của các diễn viên mà anh ta từng hợp tác trước đây. " Vân Tiêu nhẹ nhàng nói. , Thất Giai Di chăm chú lắng nghe và ước gì cô ấy có thể ghi chép. Tuy rằng thích Cố Khuynh Thanh, nhưng cô chưa bao giờ thân cận với cộng đồng người hâm mộ, ngày hôm qua tình cờ cô gia nhập nhóm người hâm mộ Cố Khuynh Thanh, sau đó cô nhận ra rằng việc theo đuổi thần tượng có rất nhiều việc phải làm, và có rất nhiều việc cần phải chuẩn bị đẻ thực hiện nó .
"Không phải, sao đột nhiên cậu biết nhiều như vậy?" Thất Giai Di đang định hỏi, bên ngoài lại truyền đến một sự náo động.
"Lần này ta sẽ buông tha cho ngươi!" Thất Giai Di bỏ lại những lời này, chạy đi.
Vân Tiêu lãnh đạm mím môi, tiếp tục lật sách. Cô không biết tối qua đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên lên weibo tìm kiếm nam chính, đồng thời xem xem anh ta trở nên nổi tiếng như thế nào, hợp tác với diễn viên nào, đánh giá trên Douban... Cuối cùng , cô ấy nghĩ ra và đi đến kết luận rằng người này có vẻ ổn, nhưng fan của anh ấy quá chiến , và hầu hết họ đều là fan CP! ! Ngoài khả năng chiến đấu đáng kinh ngạc, anh không được phép quay cảnh hôn hay cảnh ân ái.
So với Uông Trạch Bình chiến đấu, Cố Khuynh Thanh rõ ràng là khiêm tốn hơn rất nhiều. Ngoài trợ lý Lê Khả còn có các nghệ sĩ trang điểm và tạo mẫu chuyên dụng.
Xa xa có thể nghe thấy tiếng Thất Giai Di và Cố Khuynh Thanh đang nói chuyện, Vân Tiêu cảm thấy khẩn trương khó hiểu, ngồi thẳng dậy.
"Ừ, cô cũng phải cố gắng lên." Cố Khuynh Thanh bước vào trường quay, nói lời động viên với Thất Giai Di. Vân Tiêu theo bản năng ngẩng đầu lên, vô tình lại bắt gặp ánh mắt Cố Khuynh Thanh... Vân Tiêu trong lòng chửi rủa, cô lại ngồi ở tư thế Phong Thủy không tốt lắm.
Vân Tiêu quay người đi, che miệng ho vài tiếng để giảm bớt xấu hổ, dùng sách che mặt là quá cố ý. Cô muốn Cố Khuynh Thanh biết rằng cô đối xử với cô ấy như một người xa lạ.
Cố Khuynh Thanh khóe miệng hơi nhếch lên, người bình thường không thể nhận ra, cô thầm nghĩ, bộ dáng phiền phức của tiểu tử này vẫn giống hệt như trước.
Cố Khuynh Thanh được Lê Khả dẫn đi chào đạo diễn, nhà sản xuất và các nhân viên khác, sau đó quay lại phòng nghỉ của cô để tạo kiểu tóc.
Bởi vì nữ chính có mấy kiểu trang điểm và phong cách, Cố Khuynh Thanh sẽ là người bận rộn nhất trong số tất cả các diễn viên hôm nay.
Thất Giai Di nhìn Cố Khuynh Thanh trở lại phòng nghỉ, hài lòng lướt đến chỗ Vân Tiêu: "Đi theo tôi."
"Cái gì..." Vân Tiêu ngước mắt lên.
" trang điểm và tạo hình đó! Là người đại diện và trợ lý, cậu không nên ở bên cạnh nhìn sao? Hơn nữa, cái ghế nhỏ này ngồi không thoải mái, sao cậu không miễn cưỡng đi cùng tôi?" Thất Giai Di nói về tình về lý đều đúng.
Vân Tiêu vừa cho rằng phong thủy của vị trí này không tốt nên miễn cưỡng đồng ý thu dọn lại chiếc ghế nhỏ và rời đi cùng với Thất Giai Di. Nhưng khi đến phòng khách, cô nhận thấy có điều gì đó không ổn, tại sao lại có ít người như vậy? Tại sao Cố Khuynh Thanh còn ở đó? Cô ấy không có phòng độc quyền của riêng mình sao?
Lúc này Vân Tiêu muốn dùng ánh mắt gϊếŧ chết Thất Giai Di. Đây rõ ràng là phòng chờ độc quyền của Cố Khuynh Thanh.
Thất Giai Di vẻ mặt muốn nói: "Ta sợ nói trước là cậu sẽ không tới." cô nháy mắt với Vân Tiêu, ra hiệu cho cô ấy tự mình tìm một chỗ đọc sách.
Vân Tiêu lúc này tiến thoái lưỡng nan, nghĩ rằng nếu cứ như vậy mà bỏ ra ngoài thì cũng thật là quá nhỏ mọn và có vẻ hẹp hòi, không phải chỉ là bạn gái cũ sao, chỉ là cùng dưới một mái nhà thôi, cứ xem như cô ấy không tồn tại là được rồi ? Sau khi suy nghĩ đắn đo, cô chọn một chiếc ghế trông khá thoải mái, kéo nó vào góc rồi ngồi xuống. Cô cũng ném cuốn sách sang một bên và bắt đầu chơi game trên điện thoại di động… Cô ấy đang cố gắng che giấu bí mật của mình.
Lê Khả khi nhìn thấy chiếc ghế dành riêng cho Chị Cố ngồi trong lúc quay phim đã có người chiếm dụng, vừa dự định lên tiếng ngăn cản thì lại thì bị ánh mắt của Cố Khuynh Thanh chặn lại, cô ấy vui vẻ thì thầm nói: “Không sao đâu, để cô ấy ngồi đi. "
Cố Khuynh Thanh hơi nhướng mày, cho rằng sở thích của Vân Tiêu vẫn rất giống cô.
Vân Tiêu bỗng nhiên hắt hơi, Lê Khả không khỏi bật cười... Vân Tiêu ngơ ngác nhìn cô ta, xoa xoa cái mũi, trong lòng than phiền: CHị lại tuyển trợ lý kiểu gì vậy? Không có lịch sự như vậy à ? Bộ chưa bao giờ thấy ai hắt hơi à?
Một lúc sau, người thiết kế trang phục của tổ sản xuất đã gửi mấy bộ quần áo của Cố Khuynh Thanh tới, treo chúng lên móc một cách có trật tự.
Các nghệ sĩ trang điểm và tạo mẫu cũng bận rộn không ngừng nghỉ.
Vân Tiêu giơ điện thoại di động lên, thỉnh thoảng lén nhìn bàn trang điểm. Sau khi Cố Khuynh Thanh thay bộ đồ đầu tiên ra ngoài chụp ảnh, Vân Tiêu mới phát hiện mình chưa có được một bản phụ nào.
Thất Giai Di ngồi ở trước gương quay đầu nhìn Vân Tiêu, trong mắt mang theo vẻ giễu cợt: "Kỹ năng nhìn trộm của cậu có thể tiến bộ hơn được không ? nhìn từ gương có thể bị phát hiện rõ như vậy.
Vân Tiêu mặt đột nhiên đỏ lên, nghĩ đến Thất Giai Di có thể nhìn rõ, Cố Khuynh Thanh có lẽ đã phát hiện hắn đang nhìn trộm cô ấy, đột nhiên, khuôn mặt đỏ bừng càng thêm hoảng sợ...
"Tôi ra ngoài hít thở không khí trong lành..." Vân Tiêu nhanh chóng bỏ chạy, không để Thất Giai Di có cơ hội tiếp tục cười nhạo cô.
Cô giáo giúp Thất Giai Di trang điểm nheo mắt cười nói: "Thích cô Cố không phải là bình thường sao? Nhìn cô ấy ngượng ngùng thế nào."
"cô ấy chỉ là một kẻ dối trá, đạo đức giả!" Thất Giai Di tiếp tục phàn nàn, nhưng nụ cười trên mặt càng ngày càng rõ ràng, xem ra không bao lâu nữa cô đã có thể thu phục Vân Tiêu vào nhóm người hâm mộ!
Vân Tiêu vừa ra khỏi phòng khách liền nhìn thấy Cố Khuynh Thanh trước tấm vải màu xanh lá cây đang trang điểm chụp ảnh, ánh mắt và nụ cười đều phải nói là tuyệt mỹ, từng cử chỉ đều giống như nhập vai. Vân Tiêu nhanh chóng rời mắt khỏi Cố Khuynh Thanh và chạy ra ngoài trường quay để hít thở không khí.
Vân Tiêu đang tận hưởng giây phút yên bình bên ngoài phim trường, trong đầu cô hiện lên hình ảnh Cố Khuynh Thanh, cô lắc đầu, cố gắng đuổi hình ảnh đó ra khỏi đầu.
"Này, em gái, sao em lại ra ngoài này? Đây, Cố lão sư bảo tôi mua cái này cho mọi người." Lê Khả ôm trong tay một hộp đồ uống, trong đó có soda muối mà Cố Khuynh Thanh và cô đều thích uống.
Vân Tiêu lịch sự cảm ơn và nhận lấy một chai. Thấy Lê Khả không có vẻ muốn rời đi, cô nhẹ nhàng hỏi: "Có cần tôi giúp gì không?"
Lê Khả có vẻ như khá thân thiện, cười toe toét và nói: "à em ơi, xin giúp tôi chuyển nó vào. Bên ngoài có mấy cái hộp đấy!"
Vân Tiêu nhận lấy đồ uống từ tay Lê Khả, " gọi tôi là Vân Tiêu là được."
"Được , chị Tiêu."
Vân Tiêu:... Rõ ràng là tôi trông giống cô ấy, gọi tôi như vậy , thực sự trông tôi rất già hay sao?
Tuân thủ nguyên tắc giúp đỡ người khác đến cùng, Vân Tiêu đã đi theo Lê Khả tới lui nhiều lần.
"Cố Khuynh Thanh tại sao không mang thêm vài người để có thể giúp đỡ..." Vân Tiêu vừa lẩm bẩm vừa lau mồ hôi.
Vừa lúc này Lê Khả bưng hộp đồ uống cuối cùng đi tới: "Chị Cố không thích có quá nhiều người đi theo, chỉ cần có đủ người là được!"
"Chị Cố, chị Tiêu..." Vân Tiêu nghĩ đến hai danh hiệu này, không hiểu sao lại cảm thấy rất hợp nhau.
Lê Khả bưng đồ uống phân phát cho nhân viên ở trường quay: "Cảm ơn các vị đã vất vả. Đây là nước uống mà Cố lão sư mời mọi người uống."
Vân Tiêu thấy cô một tay vụng về cầm hộp, một tay đưa đồ uống nên đi tới giúp, dù sao cô ấy cũng gọi mình là chị rồi...
Sau khi đi một vòng, các nhân viên ở trường quay dường như đã quen thuộc với hai người. Mọi người thầm nghĩ, hai trợ lý nhỏ bên cạnh cô Cố cũng khá tốt đấy!
Việc Cố Khuynh Thanh mời uống nước chỉ là một khởi đầu nhỏ, không chịu thua kém, trợ lý của nam diễn viên lập tức đi mua một mẻ trái cây, phân phát cho mọi người. Một số nhân vật nổi tiếng hơi nổi tiếng khác cũng đi theo, nhất thời trên trường quay không thiếu đồ ăn thức uống.
Cố Khuynh Thanh chỉ muốn Lê Khả mang một ly thức uống cho Vân Tiêu và Thất Giai Di... nhưng Lê Khả đã hiểu lầm ý cô ấy...
Cố Khuynh Thanh tưởng rằng như vậy cũng được, nhưng quá rõ ràng, tiểu tổ tông sẽ không tiếp nhận