Chạy Trốn Khỏi Tra Nam

Chương 5

Tề Mậu chỉ muốn tắm rửa sạch sẽ, nhưng khi cầm khăn tắm lau khô nước trên người, anh vô tình nhìn thấy chiếc áo ngực màu hồng nhạt có hình dâu tây trên bồn rửa, anh cau mày, tò mò cầm lên ngửi.

Chiếc áo tỏa ra vị ngọt ngào của thiếu nữ, không phải nước hoa nhân tạo, trong lòng anh dám khẳng định đây không thể là đồ của người phụ nữ ở bên ngoài.

Tầm mắt của anh tiếp tục quét xuống, ở mép tủ phía dưới lộ ra một góc váy màu trắng, khóe miệng anh hơi giương lên, ngón tay thon dài chậm rãi duỗi ra cầm lấy…

Anh chỉ cần kéo nhẹ thì con chuột nhỏ trốn bên trong sẽ không thể trốn thoát được.

Hôm nay có phải anh hơi tùy ý không?

Đây không phải là thành phố A, bản thân anh bị tϊиɧ ŧяùиɠ lên não mới chạy tới một nơi xa lạ để quan hệ tìиɧ ɖu͙© với một người phụ nữ không quan biết…

Tề Mậu chậm rãi đứng dậy, chỉnh trang lại cổ áo trước gương, Trần Tử chắc chắn không dám lừa anh, ánh mắt anh lại quét qua mép cửa tủ, góc váy trắng đang từ từ được kéo vào trong tủ từng chút một.

Trên khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông hiện lên một nụ cười lãnh đạm, thật thú vị, dù sao anh cũng sẽ ở lại thành phố Z thêm một thời gian nữa, chơi trò mèo vờn chuột khi buồn chán cũng không tệ.

Nghe thấy tiếng hai người bên ngoài mở cửa rời đi, Diệp Tiểu Tiểu thở hắt một hơi, rón rén bò từ trong tủ ra.

Vừa rồi cô sợ hãi đến mức không dám thở mạnh, hiện tại cô lại cảm thấy trái tim mình cuối cùng cũng quay trở lại l*иg ngực, cô thu dọn đồ đạc của mình một chút rồi định rời đi thì lại phát hiện ra chiếc vòng bình an trên bồn rửa mặt đã bị mất.

Chiếc vòng này là do mẹ cô tặng, cô luôn đeo nó bên người, chỉ khi đi tắm mới tháo ra, cô chạy về phòng nhìn quanh vẫn không tìm thấy, chẳng lẽ là người đàn ông vừa rồi đã lấy nó đi?

Trần Tử mãi đến sáng hôm sau mới quay lại, mặt tràn đầy xuân sắc, trên ngực và cổ đều có ấn ký xanh tím ái muối, đôi mắt ngấn nước thoạt nhìn càng thêm kinh diễm động lòng người.

Việc cô về muộn khiến Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy nhẹ nhõm, cô không cần phải giải thích thời gian cụ thể tối qua cô về, cô chỉ nhớ tới người đàn ông kia sau khi tắm xong đã dùng khăn tắm của cô lau người, nghĩ lại liền thấy vô cùng khó chịu.

Có lẽ là tâm tình không tồi nên Trần Tư lần này thoải mái cho cô học phí.

Sau khi nhận được tiền, Diệp Tiểu Tiểu bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp và kỳ thi cuối kỳ. Những ngày học tập tuy căng thẳng, bận rộn nhưng đó là một điều hiển nhiên để hướng đến cuộc sống không có bất kỳ phiền nhiễu nào mà cô mơ mộng phía trước.