Omega Kiều Diễm Thuộc Về Anh

Chương 3

Cứ như vậy, Nhan Tịch đã lôi kéo được Đường Ưu đứng vào hàng ngũ ăn hàng.

Hai người chìm đắm trong đồ ăn ngon khó lòng dừng lại, đột nhiên nghe được ở đại sảnh xôn xao ồn ào vừa ngẩng đầu đã thấy Lam Cẩn được lãnh đạo công ty bọn họ đưa vào, hết sức rầm rộ.

Đường Ưu vừa nhìn thấy Lam Cẩn đã phấn khích lắc cánh tay Nhan Tịch, “Nhan Tịch, cậu nhìn kìa, là Lam Cẩn! Là Lam Cẩn đó… Anh ấy đẹp trai quá à, ở ngoài đời còn đẹp trai hơn trên tivi nữa. Không thể tin cũng có ngày tôi có thể gặp được một Alpha cấp S, quả nhiên là khí chất không ai bì kịp.”

“Đáng tiếc bọn mình đều là Beta, không thể ngửi thấy mùi pheromone của Alpha và Omega. Tôi muốn biết rốt cuộc pheromone của Alpha cấp S có mùi gì. Chắc chắn là rất dễ ngửi...”

Nhan Tịch cắn một miếng bánh ngọt, cậu nhìn người đàn ông đẹp trai phong thái ngời ngời, hô mưa gọi gió đứng cách đó không xa. Trên mặt anh lúc này treo một nụ cười khéo léo, thắt lưng thẳng tắp, phong thái ung dung. Không biết có phải là do người đàn ông đó đeo kính mắt hay không mà trên người anh ta còn toát ra cái vẻ tao nhã, cũng khó trách Đường Ưu si mê đến vậy.

Cậu vẫn còn nhớ thời đại học Lam Cẩn không có đeo kính, anh có hốc mắt sâu, sống mũi cao thẳng. Cho nên khi đeo kính vào thì giá trị nhan sắc cũng không hề thụt giảm, ngược lại càng tăng thêm vẻ chín chắn vững vàng, còn có thêm chút cảm giác cấm dục không thể diễn đạt bằng lời.

Nhan Tịch nhìn chằm chằm gương mặt có thể khiến người khác phát điên kia từ khoảng cách xa, càng nhìn cậu càng cảm thấy người đàn ông này cực kỳ giống với kiểu nhân vật phản diện bên ngoài nhã nhặn bên trong thối nát trong mấy bộ phim truyền hình. Cậu ngứa miệng, khinh thường nói: “Lớn lên phân hóa thành Alpha cấp S thì sao? Bản chất rác rưởi của anh ta vẫn còn đó mà.”

Đường Ưu vừa nghe thấy Nhan Tịch nói như thế, lập tức xốc lại tinh thần, áp sát lại gần, vô cùng hào hứng hỏi: “Nhan Tịch, sao cậu lại bảo Lam Cẩn là rác rưởi? Có phải cậu nghe được tin nội bộ gì đó đúng không? Khai ra mau lên!”

Nhan Tịch vội vàng phủ nhận: “Tôi đâu có biết mấy cái tin nội bộ gì đó đâu, chẳng qua là tôi nhìn anh ta không có thiện cảm thôi.”

Đường Ưu lại trưng ra vẻ mặt si mê: “Anh ấy đẹp trai như vậy mà cậu lại cảm thấy anh ấy không có thiện cảm? Quả nhiên, lòng ganh đua của Beta nam cũng chẳng vừa gì.”

Nhan Tịch không kiềm lòng được mà liếc mắt nhìn Đường Ưu. Thật ra, ý nghĩ thù địch của cậu đối với người đó không đơn giản chỉ là sự ghen tị của một Beta đối với Alpha đâu.