Vẻ mặt trùng đực hơi thả lỏng, còn chưa kịp thấy vui mừng thì đã nghe Noah nhỏ giọng, hơi thẹn thùng mà tiếp tục nói một câu:
“Tôi chính thức dùng thân phận thẩm phán của gia tộc Ulysses để thẩm phán tội của cậu.”
Ulysses, một trong bốn dòng họ quý tộc đứng đầu đế quốc, kiểm soát cả quyền lực quân sự và hình sự.
Các thành viên của gia tộc Ulysses đều có quyền thẩm phán người dân bất kể danh tính của họ.
Yelian và bạn ngồi cùng bàn của cậu ta đã làm những điều tương tự không chỉ một lần, bọn họ tự cho là có thân phận trùng đực làm ô dù, cho nên dù có làm quá mức cũng sẽ không thật sự phải chịu trừng phạt.
Bọn họ quen thói ỷ vào quyền lợi của trùng đực mà bắt nạt thư trùng, lại không ngờ rằng, phía trên quyền lợi còn có quyền lực, cao quý tuyệt đối, mà quyền lực thì không phân biệt giới tính.
So với cáo buộc xét xử chính thức, chẳng qua hình phạt nội bộ của học viện Sannotii chỉ là một việc cỏn con.
Yelian và đồng bọn đã đầu hàng với vận tốc ánh sáng, đồng ý chấp nhận sự trừng phạt dành cho chính mình, và cũng xin lỗi giáo sư á thư ngay tại chỗ sau lời đề nghị từ Noah.
Không bằng lòng, nhưng cũng không thể làm gì được.
Giáo sư á thư cảm động nắm lấy tay Noah rưng rưng nói lời cảm ơn, cũng âm thầm quyết định sẽ cho hắn thành tích tốt nhất trong kỳ thi cuối kỳ.
Noah không biết chính mình đã được người ta cho đi cửa sau, sau khi an ủi giáo sư, hắn nhanh chóng ngồi trở lại vị trí tiếp tục nghe giảng bài.
Lần này, tiếng ồn trong lớp đã giảm đi rất nhiều.
“Này này, làm tốt lắm!”
Noah mới vừa ngồi xuống, Fern đã giơ ngón tay cái lên với hắn, cười trông rất là hả giận.
“Tôi đã thấy ngứa mắt tên Yelian kia từ lâu, phải hung hăng dạy dỗ cậu ta một trận như vậy mới đúng! Xem về sau cậu ra có còn dám trêu chọc thư trùng khắp nơi nữa hay không!”
Yelian từng quấy rầy á thư mà Fern coi trọng, và mối bất hoà của bọn họ đã hình thành từ rất sớm trước kia.
Lần này Noah đã vả mặt Yelian trước tất cả mọi người, trong lòng Fern sảng khoái đến không chịu nổi, chỉ hận không thể ấn Noah vào lòng ngực mà hung hăng âu yếm.
Ánh mắt của anh ta nóng rực quá mức, quả thực làm người ta không thể phớt lờ. Noah yên lặng ngồi dịch ra một chút khoảng cách, nhỏ giọng nói: “Fern, giới tính của tôi và cậu giống nhau.”
Câu phản kháng không có hiệu quả, Fern vươn lại bàn tay tội lỗi ra và xoa rối mái tóc của hắn lần nữa.
Noah: “…”
Che kín tóc trên đầu rồi nằm xuống mặt bàn, hắn nghĩ lần sau ra ngoài có lẽ nên mang theo lược.
À…
Cả gương nữa.
Rốt cuộc cũng đã tới lúc tan học, Noah dọn tất cả những quà cáp trên bàn vào ba lô, cùng Fern rời khỏi phòng học.
Một á thư tóc bạc đứng ở cửa thận trọng thò đầu vào thăm dò, vóc dáng xinh đẹp hút mắt đã thu hút một số trùng đực đến gần, nhưng cậu ta đều thản nhiên phớt lờ đi, ánh mắt lại không ngừng tìm kiếm trong phòng học.
“Là Ranson, cậu ta tới nơi này làm gì?”