[Tinh Tế] Nhóc Trùng Đực Này Luôn Rất Tùy Hứng

Chương 11

Đầu ngón tay của Noah lướt qua vòng eo thon chắc của Asmodeus, hắn bôi gel thật đều, sau đó dùng giọng điệu chân thành nhất nói ra những lời đáng xấu hổ nhất.

“Thân thể của cậu… Đúng là rất nhạy cảm.”

Trên trán Asmodeus nổi lên những mạch máu màu xanh nhạt, y nhắm chặt mắt và siết chặt dây xích quấn vào cổ tay mình một cách tối đã, tạo thành những âm thanh rít gào chói tai.

Noah cười ngọt ngào: “Đừng kích động quá, cẩn thận vết thương đấy.”

Con đực non được sống trong nhung lụa chưa từng xử lý vết thương cho ai, không có kinh nghiệm gì, nếu có xảy ra bất cứ sự cố nào thì hắn có thể không biết nên làm gì bây giờ.

Sau khi bôi lên hết các vết thương, đã gần đến giờ Noah phải quay lại học viện để học lớp cuối cùng.

Trước khi đi, hắn nhéo nhẹ vào cằm của thư trùng, thân mật cảnh cáo: “Đừng tiếp tục nghĩ đến chuyện chạy trốn nữa, nếu miệng vết thương lại nứt ra thì tôi sẽ tức giận đấy.”

“Ngoan ngoãn ở chỗ này chờ tôi trở lại.”

Cánh cửa lớn đóng lại, ánh đèn vụt tắt theo và tầng hầm lại chìm vào bóng tối.

Trên chiếc vòng ức chế, tần suất nhấp nháy của ánh sáng đỏ bắt đầu giảm xuống, từ từ ngừng lại, rồi chuyển sang ánh sáng xanh.

Asmodeus nhẹ nhàng vận động cổ tay.

Có vết xe đổ, lần này dây xích được đổi sang loại chất liệu khác. Mật độ mắt xích càng dày thì khóa càng chặt, trừ phi y hoàn toàn chịu khuất phục thì không có khả năng thoát ra.

Noah sử dụng loại gel làm lành thượng hạng nhất lên người y, sau khi bôi lên không bao lâu đã có thể cảm nhận được có hơi nóng tỏa ra từ vùng bị thương.

Lớp da non mới mọc ra nhạy cảm đến đáng sợ, ngay cả sự chuyển động của không khí cũng khiến nó cực kỳ ngứa ngáy, thật giống như đầu ngón tay của tên trùng đực kia vẫn còn lưu luyến ở bên trên.

Hai tay của Asmodeus bị giam cầm, không thể động đậy được. Y ngửa đầu hung hăng đâm mạnh vào vách tường phía sau, cảm xúc đau đớn khiến y tỉnh táo hơn một chút.

Chờ trong chốc lát, thể lực cũng từ từ khôi phục.

Y nhắm hai mắt, tinh thần lực mệt mỏi tụ lại, dần dần tụ hợp ở phía sau cổ.

Để đề phòng sự cố, y từng cấy vào nơi đó một con chip, sau khi dùng tinh thần lực kích hoạt thì có thể dùng làm công cụ định vị và truyền tin.

Tuy rằng chiến tranh thất bại, nhưng phiến quân cũng không bị tiêu diệt hoàn toàn. Ban đầu bọn họ chính là tin tặc, đa số tàu vũ trụ vẫn đang ở trong tinh vực công cộng, không tham gia vào trận chiến này.

Nếu không phải vì trong tổ chức có thành viên phản bội, vừa lúc Asmodeus rơi vào kỳ động dục, tinh thần lực yếu ớt, thì đế quốc sẽ không có cơ hội cầm tù y.

Thủ lĩnh bị bắt, các thuộc hạ tất nhiên sẽ không ngồi chờ chết. Chiến tranh kết thúc đã gần mười ngày, dựa theo hiệu suất của phiến quân, lẽ ra bọn họ đã xâm nhập vào đế quốc và bí mật truy tìm tung tích của y.

Thông báo truy nã của quân đội có ở khắp mọi nơi, nhất định bọn họ cũng đã biết tin y không còn trong ngục giam.