[Tinh Tế] Nhóc Trùng Đực Này Luôn Rất Tùy Hứng

Chương 2

Sau khi quân y dặn dò những chuyện cần chú ý lần nữa, ông ta mới dẫn trợ lý đến cửa phòng giam.

Quân thư canh gác cửa lục soát người, kiểm tra ống tiêm và thuốc trong khay, sau đó vung tay lên cho bọn họ qua.

Tiếng bước chân trống trải của hai người vang vọng trong ngục giam.

Quân y đi đến phòng giam ở sâu nhất, cánh cửa chống lửa đóng chặt, vách tường bên cạnh có gắn một màn hình, phía trên hiển thị thông tin cơ bản của phạm nhân.

[Asmodeus

Tù binh số 556 của quân đoàn số 1

Thủ lĩnh của tổ chức phiến quân “Dạ Kiêu”

Tinh thần lực: S

Tính nguy hiểm: S

Cấp bậc giới nghiêm: S

Cấp bậc tù binh: SSS]

Trên trán trợ lý lặng lẽ đổ mồ hôi lạnh.

Thẻ cho phép vào cửa được quét qua thiết bị phân biệt.

“Ting...”

Ánh đèn màu đỏ chuyển sang xanh.

Một tiếng ken két nhỏ vang lên, trong khoảnh khắc cửa mở ra, hai người đều sững sờ.

Trong phòng giam không một bóng người.

“Rầm...”

Cái khay rơi xuống đất, liều thuốc quý giá vỡ tan tành, vành mắt của quân y sắp nứt ra, túm trợ lý lên rồi lăn lộn chạy như điên ra bên ngoài, hét lên chói tai.

“Mau! Mau báo cáo lên trên!”

“Người kia trốn thoát rồi...”

...

Học viện Sannotti nằm cạnh sân huấn luyện tác chiến, giữa trưa thường có quân thư đến căn tin của học viện ăn cơm.

Là học viện cao cấp nhất của toàn bộ đế quốc, phần lớn học sinh nơi đây đều không giàu thì sang, đồ ăn trong căn tin cũng nổi tiếng rất ngon.

Có điều, các quân thư kéo đến đây không chỉ để thưởng thức những món ăn ngon.

“Sao những quân thư này lại xuất hiện rồi?”

Tầng hai của căn tin là khu vực ăn uống dành riêng cho trùng đực. Fern nhìn xuống bên dưới, tầng một đều là đồng phục tác chiến ngay ngắn chỉnh tề, anh ta bịt mũi lại, trên mặt lộ ra vẻ chán ghét.

“Thật là chướng mắt. Bảo vệ đều chết hết rồi à? Tại sao không đuổi bọn họ cút ra ngoài nhỉ?”

“Căn tin của học viện là khu vực mở cửa với bên ngoài mà.”

Cà chua bi cắt miếng mọng nước, tươi ngon mềm mại. Noah cho một nửa vào miệng, nhai hai cái, hài lòng nheo mắt lại, lúm đồng tiền thoáng lộ ra.

Những tầm mắt ngoài sáng lẫn trong tối đang dán vào hắn lập tức trở nên nóng bỏng hơn.

Noah có mái tóc xoăn màu vàng kim giống như sóng lúa, dài đến dưới tai, con ngươi màu xanh nhạt mềm mại vô hại, giống như bầu trời trong veo sáng sủa sau cơn mưa đầu mùa.

Lúc hắn cúi đầu, chiếc tua rua màu đỏ tươi trên tai trái khẽ rủ xuống, hơi đung đưa, ánh sáng sẫm màu lưu chuyển trên huy hiệu gia tộc được điêu khắc bằng màu đỏ chu sa.

Chiếc khuyên tai tua rua này là biểu tượng trùng đực của gia tộc Ulysses.

Gia tộc Ulysses là một trong bốn quý tộc lớn, đại vị ở đế quốc chỉ đứng sau hoàng thất, quyền thế hiển hách.

Mà Noah lại là một con trùng đực duy nhất trong tộc, lại càng quý giá hơn bao giờ hết.

Fern nói: “Cậu cho rằng bọn họ thật sự đến ăn cơm à? Hừ!”

Tầm mắt của anh ta vô thức nhìn chằm chằm vào gương mặt trắng nõn của Noah một hồi, sau đó dời đi như không có chuyện gì xảy ra, nhíu mày mở miệng: “Trong thời gian cậu xin nghỉ không tới kia, căn tin yên tĩnh hơn rất nhiều.”