Nhà Trọ Ma Ám

Chương 3: Đêm Kinh Hoàng

Buổi tối đã đến Nam và Tú cả hai người đang ngồi mong chờ cho những sự kiện kì bí xảy ra,sau một thời gian đến gần nửa đêm cả hai đều đang rất buồn ngủ nhưng Tú vẫn cố thức để chứng minh cho người bạn của mình,trái lại bên Nam thì đang nghĩ rằng người bạn của mình quá nhát ma.Bỗng nhiên có tiếng động bắt đầu phát ra ngoài hành lang,tiếng bước chân cộc cộc đang đi qua đi lại phía hành lang đằng sau cánh của phòng của họ,Nam liền nói:

Nam: "Chắc là bác năm đang đi kiểm tra thôi".

Tú: "Mày chắc không vậy,hôm qua cũng như vậy rồi tao thấy ma đó".

Nam: "Do mày thức khua nhiều rồi ảo giác đó".

Tú: "Vậy mày thử mở cửa phòng ra xem coi".

Nam: "Được để tao chứng minh cho mày xem ma không có thật nè".

Vừa dứt lời xong,Nam ngồi dậy bước ra phía cửa phòng và mở cửa,trước mặt Nam chẳng hề có cái gì hết Nam liền quay lại nói:

Nam: "Đấy thấy chưa tao bảo rồi mà".

Vừa nói xong Nam đột nhiên bị lôi ra khỏi phòng từ cánh cửa ngay trước mặt Tú,Tú hoảng loạn gào thét rồi cầu nguyện đủ thứ.

Xong Nam bước ra bảo:

Nam: "Haha,tao chỉ trêu mày tý thôi ai ngờ mày gào thảm thế".

Tú: "Anh em thế đấy dume".

Nói xong Nam và Tú cùng tổ chức chuẩn bị đi ngủ tạm quên đi ngày hôm nay,nhưng họ không biết rằng hành động đó đã chọc giận các linh hồn đang ám ở nơi đó.

Tối khi cả hai người đang ngủ,Tú và Nam đều mơ chung một giấc mơ về gia đình đó nhưng mà hơi kì lạ,tông màu của giấc mơ chuyển sang màu đen trắng như những bộ phim trên những chiếc tivi đời cũ,không có tươi đẹp như giấc mơ hôm qua của Tú và không có chuyện gì kì lạ xảy ra nữa

Ngày hôm sau ngủ dậy Tú và Nam cũng không để ý lắm đến giấc mơ hôm qua nghĩ là mơ lung tung nhưng mà Tú vẫn cay thằng bạn thân vì hôm qua chọc nó nhưng mà vì Nam đã xin lỗi nên Tú tạm cho qua.

Cả hai bắt đầu đi làm cho đến trưa khi cả hai bắt đầu nghỉ trưa,Tú và Nam ra quán cơm mua hai hộp cơm 30k về ăn khi đang ngồi ăn với nhau,Tú nhìn thấy trong hộp của Nam có chút kì lạ,cơm toàn màu đỏ Tú liền hỏi Nam:

Tú: "Cơm mày bị sao mà đỏ thế?".

Nam: "Hmm?,cơm tao trắng bình thường mà có làm sao đâu,hay mày nhìn nhầm?".

Tú nhìn lại thấy cơm bình thường lại nên tạm thời cho qua coi như mình bị hoa mắt.

Nam có cảm thấy dạo gần đây Tú có vẻ không được ổn lắm kể từ khi đến khu trọ nên cũng có cảm giác khu trọ đó không được bình thường.

*Hết chương 3 tầm 2 hôm nữa sẽ ra chương 4 nha :3