Thậm chí không cần người phụ nữ này rên lên tiếng nào, ©ôи ŧɧịt̠ anh đã cứng lên như đá, anh muốn đâm ngay vào cái l*и ướŧ áŧ của cô.
Đúng vậy, lần đầu tiên trong đời Thịnh Mục Dương có cảm giác muốn đâm vào cơ thể một người phụ nữ. Bởi vì bệnh sạch sẽ của mình nên mặc dù không cự tuyệt tìиɧ ɖu͙© nhưng anh cũng không có nhiều kỳ vọng đối với tìиɧ ɖu͙©.
Ý nghĩ đơn giản thủ da^ʍ để phát tiết tinh lực dư thừa là được, nhưng anh không ngờ rằng sau khi xem buổi livestream của người phụ nữ này, ham muốn của anh trở nên vô tận giống như lòng tham bản chất con người.
Giờ phút này Thịnh Mục Dương dù có thủ da^ʍ bao nhiêu cũng không muốn xuất tinh, nhưng cho dù không thể xuất tinh thì cũng tốt hơn nhiều so với trước đây khi anh không thể cương lên.
“Cởi hết quần áo, một tay xoa ngực, một tay xoa bướm đi.”
Thịnh Mục Dương khàn khàn ra lệnh.
Trong hoàn cảnh bình thường, Mễ Lộ có thể cảm thấy đang nghe ra giọng của Thịnh Mục Dương giống với Thịnh tiện nhân, nhưng bây giờ giọng nói của anh khàn tới kỳ lạ, làm sao cô có thể nghe ra được?
Mễ Lộ không thể ngờ rằng bây giờ fan bự số một ra lệnh bảo cô thủ da^ʍ lại là Thịnh tiện nhân mà cô ghét cay ghét đắng.
Trong công ty, Thịnh Mục Dương chưa bao giờ gần nữ sắc, nhưng giờ anh không chỉ xem livestream trên mạng mà còn thêm cả WeChat chủ phòng livestream.
Nói cách khác, không ai có thể liên tưởng top 1 bảng với Thịnh Mục Dương.
Trước giờ khi Mễ Lộ livestream đều chưa từng cởi đồ, chủ yếu là vì thời gian livestream của cô tương đối ngắn, không giống như những người livestream lâu năm khác, có thể cởi sạch đồ.
Nhưng bây giờ lại là anh trai top 1 bảng ra lệnh, có thể giống nhau sao? Cô cũng không muốn cởi, nhưng người ta cho quá nhiều.
"Anh ơi, anh thật sự muốn em làm vậy sao?"
Mễ Lộ cởi chiếc váy ướt nhẹp xuống, để lộ toàn bộ thân hình trắng như tuyết.
Ngực cô vẫn còn ướt vì nước, núʍ ѵú mềm mại của cô trở nên cứng ngắc ngay sau khi tiếp xúc với không khí lạnh.
Hai bầu ngực bụ bẫm đứng thẳng trên ngực như hai chú thỏ con trắng muốt đáng yêu.
Cơ bắp của Thịnh Mục Dương căng lên, khi nhìn thấy thân thể trần trụi của người phụ nữ này, trong lòng anh lập tức có một ham muốn điên cuồng và đáng sợ.
Đó là nắm chặt lấy bộ ngực của người phụ nữ này, bóp và đùa giỡn với bộ ngực trắng như tuyết của cô.
Tốt nhất là để lại dấu vết của mình trên ngực cô.
Thịnh Mục Dương bị suy nghĩ của chính mình làm cho hít sâu một hơi, anh không ngờ mình lại có loại suy nghĩ không chịu nổi như vậy.
"Dùng tay xoa ngực, càng mạnh càng tốt."
Thịnh Mục Dương cầm gậy thịt di chuyển nhanh hơn, nếu Mễ Lộ nhìn thấy mặt Thịnh Mục Dương, cô sẽ phát hiện đôi mắt của anh đã trở nên đỏ ngầu.
“Người ta làm liền đây."
Mễ Lộ ngoan ngoãn dùng một tay ấn lên ngực, tay còn lại duỗi đến giữa hai chân, dùng ngón tay mảnh khảnh tách cô bé ra, bắt đầu xoa hạt đậu.
“Ưm…"
Mễ Lộ không cố ý phát ra âm thanh như vậy, là do cơ thể cô quá nhạy cảm.
Khi ngón tay cô ấn vào hạt đậu, giọng Mễ Lộ ngân nga khe khẽ như tiếng mèo con.
Còn cô lại phát hiện tay mình quá nhỏ, không thể ôm trọn bộ ngực, chỉ có thể dùng đôi bàn tay nhỏ nhắn của mình xoa xoa một cách lung tung.