Trọng Sinh Thành Bóng Dáng Của Anh

Chương 24: Em Thích Làm Chuyện Này Cho Anh (H)

“Ưm ---” điểm mẫn cảm bị dùng sức mυ'ŧ cắn, Mạc Cảnh Tuyên thở hổn hển khẽ thốt ra một tiếng rêи ɾỉ, thân thể có chút vô lực từ từ trượt xuống, cậu buông tay ra, muốn chống đỡ lại thân thể, nào biết, tay lại trong lúc vô tình ấn đến một chỗ nào đó hơi hơi nhô lên, dẫn tới người vẫn còn đang miệt mài mυ'ŧ cắn cổ cậu phải hít hà một hơi, tiếng thở dốc càng thêm thô nặng hơn.

Mạc Cảnh Tuyên hiểu rõ cười cười, cậu chậm rãi đưa tay ra đặt lên khối nhô lên kia, nhẹ nhàng ấn xuống chỗ đó một chút, sau đó bắt đầu chuyển động theo tiết tấu lên xuống, kỳ thật vào giờ phút này, cậu cũng không có tốt hơn Tiêu Ảnh được bao nhiêu cả, hạ thân của cậu cũng đã sớm sưng lên, trướng đến phát đau.

“Ha... A...” Tiêu Ảnh thở hổn hển đè lại bàn tay đang vuốt ve lấy hạ thân của chính mình, khàn khàn nói: “Anh không cần em phải vì anh mà làm như vậy.”

Tránh né cái tay đang muốn đè tay mình lại, không màng Tiêu Ảnh ngăn cản, chậm rãi đem khóa kéo vừa mới kéo được một nửa kéo xuống tiếp: “Em thích vì anh làm này đó!”

Lời này làʍ t̠ìиɦ dục nơi đáy mắt của Tiêu Ảnh càng đậm thêm, duỗi tay ôm chặt lấy Mạc Cảnh Tuyên, vô tình đυ.ng chạm đến chỗ đồng dạng cũng đang sưng trướng lên kia, đáy mắt liền xuất hiện một tia hưng phấn cuồng loạn, hắn vội đẩy laptop trên bàn sang một bên, bỗng nhiên đem người bế lên đặt ở trên bàn sách, không đợi Mạc Cảnh Tuyên phản ứng liền đã hung hăng hôn lấy đôi môi đang phát ra vài tiếng rêи ɾỉ dễ nghe kia, ngón tay gấp không chờ nổi chui vào trong vạt áo rộng thùng thình của cậu, vuốt ve làn da bóng loáng mịn màng của người dưới thân mình, một đường lưu luyến trượt xuống dưới, ở ngay khi đυ.ng tới chiếc quần jean đang ngăn cản sự tiến công của chính mình lại, liền không chút do dự thượng thủ cởi bỏ khuy quần, đem cả qυầи ɭóŧ cùng nhau lột xuống dưới, vừa lòng đặt tay vào tính khí đang dựng thẳng lên kia, theo quy luật chuyển động lên, nụ hôn cũng dần dần trượt xuống dưới...

“Ưʍ... Ha...” Mạc Cảnh Tuyên đã lâm vào trong bể tìиɧ ɖu͙©, cũng không tiếp tục che giấu tiếng rêи ɾỉ của mình nữa, “A... Ưʍ... Ha a -----” hạ thân của cậu đột nhiên bị Tiêu Ảnh ngậm lấy, lập tức có một luồn ấm áp ướŧ áŧ bao vây lấy nơi ấy, Mạc Cảnh Tuyên nhịn không được cả người run lên, trong giây lát liền như nghĩ đến chuyện nào đó, vội vàng ngẩng đầu, mạnh mẽ đẩy nam nhân vừa mới chôn mặt vào giữa hai chân của chính mình đang miệt mài di chuyển lên xuống ra, hốc mắt đỏ bừng quát: “Em không cho phép anh làm như vậy, không được làm như vậy!” Đời này, người nam nhân này chính là người mà cậu yêu nhất, cũng là người khiến cậu cảm thấy đau lòng nhất, cho nên cậu không thể để nam nhân này vì cậu mà làm chuyện này được.

Thấy hốc mắt của cậu đỏ bừng, Tiêu Ảnh không rảnh lo quá nhiều, nôn nóng đem người ôm vào trong lòng ngực, nhẹ dỗ dành: “Tuyên à, đừng khổ sở, anh nguyện ý vì em làm như vậy, anh cũng thích vì em mà làm chuyện này!”

Trầm mặc không lên tiếng, đem đầu vùi vào trong lòng ngực hắn, cảm xúc của Mạc Cảnh Tuyên chậm rãi bình phục lại sau đó mạnh mẽ đẩy Tiêu Ảnh ra xa, ngay lúc Tiêu Ảnh bắt đầu cảm thấy hoảng loạn liền đã nhanh chóng ấn người xuống chiếc ghế bên cạnh mình, ngồi xổm xuống, cũng không dung cự tuyệt, dùng một tay cởi bỏ thắt lưng của hắn, kéo qυầи ɭóŧ xuống, thấy chỗ ấy đã có dấu hiệu mềm đi xuống liền muốn cúi đầu ngậm nó vào trong miệng mình, nhưng lại bị Tiêu Ảnh ngăn lại.

“Tuyên à, anh làm như vậy với em là bởi vì anh thích làm vậy, em mau đứng lên, anh không cần em phải vì anh mà làm này đó, anh……” Hắn không muốn nhìn đến người mà mình yêu nhất, phải cúi đầu ngậm lấy chỗ kia của mình, hắn luyến tiếc……

Mạnh mẽ đẩy tay Tiêu Ảnh đang ngăn trở chính mình ra, Mạc Cảnh Tuyên không chút do dự cúi đầu ngậm lấy.

Cúi đầu nhìn động tác dức khoát của người đang ngồi dưới thân mình, Tiêu Ảnh quyết định thu tay lại, đột nhiên hắn ý thức được một chuyện, có thể là do cả hai quá yêu đối phương mà thôi, một khi đã như vậy, liền vì lẫn nhau làm những chuyện mà cả hai đều muốn làm mới phải.

Tính khí của Tiêu Ảnh cơ hồ ở ngay thời điểm chính mình mới vừa ngậm vào trong miệng liền đã sung huyết trướng to lên, vừa lòng một tay nắm lấy "vật cứng" to lớn kia, Mạc Cảnh Tuyên cũng không thuần thục liếʍ mυ'ŧ lấy qυყ đầυ của Tiêu Ảnh.

Ở kiếp trước, cậu chưa bao giờ vì người này mà làm như vậy, trước nay chỉ có người nam nhân này phủ ở dưới thân cậu, vì cậu làm này đó. Kiếp này, cậu lại yêu người nam nhân này tha thiết, cam tâm tình nguyện vì hắn làm ra những chuyện mà ở kiếp trước cậu cảm thấy ghê tởm nhất, nguyên lai chỉ cần có tình yêu, thì khi phải làm những chuyện này, cậu đều sẽ vui vẻ chịu đựng.

Tiêu Ảnh thở hổn hển, đè lại đầu của Mạc Cảnh Tuyên, để cậu ngậm sâu hơn chút nữa, ngẩng đầu không tự giác hơi hơi đĩnh động vòng eo, không ngờ việc được người yêu của chính mình khẩu giao cho mình, lại có cảm giác thoải mái đến như vậy, phảng phất thể xác cùng tinh thần đều được đến thỏa mãn.

Nhịn xuống cảm giác khó chịu nơi cổ họng của chính mình, Mạc Cảnh Tuyên cực lực nuốt xuống chất lỏng có chút vị tanh đang tràn ra đầy miệng mình, cậu chỉ muốn để nam nhân này có được thể nghiệm thoải mái nhất.

“Ha... Ưʍ...” nguồn nhiệt không ngừng tụ xuống phía dưới bụng, biên độ chuyển động ở thân dưới của Tiêu Ảnh dần dần tăng lên, cuối cùng dùng hết sức, đè lại đầu của Mạc Cảnh Tuyên, đem toàn bộ chất lỏng trắng ngà của chính mình bắn vào trong miệng Mạc Cảnh Tuyên, dành ra chút sức lực, kéo người ngồi dậy, hôn đi nước mắt sinh lý nơi khóe mắt của Mạc Cảnh Tuyên, sau đó ôm cậu vào trong lòng ngực mình, nói: “Nuốt vào, để anh có thể tiến nhập vào trong thân thể em.”

Mạc Cảnh Tuyên vốn cũng không có tính toán nhổ ra, ngay khi nghe lời này của hắn liền đã nuốt ực xuống, nuốt xuống toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng mình.

Tiêu Ảnh gợi lên khóe miệng, vừa lòng hôn lên đôi môi của người còn đang thở dốc chưa kịp hoàn hồn kia, lại lần nữa dùng một tay đem cậu bế lên trên bàn.

Mạc Cảnh Tuyên cảnh giác co eo lại, đẩy hắn ra xa: “Bảo bảo, em không cho phép anh vì em mà làm như vậy!”

Tiêu Ảnh kiên định ấn cậu lại, nhẹ giọng nói: “Anh yêu em, anh muốn làm điều này cho em, cũng giống như em muốn vì anh mà làm như vậy, Tuyên à, tình yêu là sự vun đắp giữa cả hai!”

Ngẩn người, đột nhiên lý giải được lời mà Tiêu Ảnh vừa mới nói, Mạc Cảnh Tuyên rộng mở thông suốt hôn lên môi của nam nhân, môi răng giao triền, cậu câu lấy thắt lưng của nam nhân nói: “Tiến đến đây đi!” Nâng nâng mông lên, khẽ nở nụ cười tà mị: “Cho vật ấy của anh vào nơi này đi!”

Hạ thân vốn đã mềm xuống nhưng mà bởi vì lời nói cùng động tác nâng mông lên của Mạc Cảnh Tuyên mà đã tiếp tục "chào cờ" thêm lần nữa, Tiêu Ảnh hít sâu một hơi, vỗ vỗ bờ mông còn đang lộn xộn kia, khẽ nói: “Tuyên à, vì sao không đề cập tới chuyện của em, em không muốn tiến nhập vào trong thân thể của anh sao?” Là nam nhân đều sẽ muốn tiến vào trong thân thể người yêu của chính mình để ra sức "yêu thương", lưu lại dấu vết của mình trên người người yêu, chinh phục người ấy, cũng chinh phục lấy thân thể của người ấy, giống như chính bản thân hắn, hắn rất muốn tiến vào trong thân thể của Mạc Cảnh Tuyên, đâm sâu vào trong thân thể của em ấy, cùng em ấy hòa hợp làm một, chinh phục em ấy, chiếm lấy em ấy.

Mạc Cảnh Tuyên lắc đầu: “Em chỉ muốn anh tiến vào trong em, thỏa mãn em mà thôi.”

Tiêu Diệu ôm lấy cậu nói: “ Vậy chúng ta thay nhau lấp đầy đối phương.”

Mạc Cảnh Tuyên kiên quyết nói: “Đừng nghĩ đến chuyện em sẽ là người đâm vào trong anh thêm lần nào nữa, trừ phi anh hy vọng cả đời này chúng ta đều sẽ không làʍ t̠ìиɦ.”, từ trước tới giờ cậu chưa từng nghĩ tới việc đi áp Tiêu Ảnh, kiếp trước không có, kiếp này càng không thể, chưa nói đến chuyện thể lực của cậu về phương diện sức chịu đựng so ra kém xa Tiêu Ảnh, quả thực vô pháp tưởng tượng ra cảnh Tiêu Ảnh người mà ở kiếp trước đã đè ép cậu lâu như vậy hiện giờ lại nằm dưới thân cậu, quan trọng nhất chính là, thể lực cùng sức chịu đựng của cậu cũng không được ổn cho lắm a! Mẹ nó! Hai ba phát liền đã bắn ra, vậy thì còn nói gì đến chuyện sinh hoạt hài hòa giữa phu phu cho được, phải biết rằng sinh hoạt giữa phu phu bất hòa sẽ ảnh hưởng đến tình cảm sau này, cậu chính là muốn cùng đại bảo bối nhà mình sống với nhau đến khi đầu bạc răng long.

“Ha ha……” Tiêu Ảnh ở bên tai cậu trầm thấp cười, ôn nhu nói: “Vậy bảo bối chờ một chút, hiện tại không thể được, trước kia từng nghe người ta nói qua, nam nhân cùng nam nhân khác làʍ t̠ìиɦ cần phải có kỹ xảo, bằng không sẽ dễ gây ra thương tích, anh không muốn làm em bị thương!”

Mạc Cảnh Tuyên bất đắc dĩ gật đầu, mặc dù cậu biết cách, nhưng cậu cũng không thể nói a!

Tiêu Ảnh nhướng mày nói: “Vậy hiện tại để anh phục vụ cho em nhé……” Dứt lời liền cúi đầu ngậm lấy.

Từ động tác lên xuống phập phồng, thẳng đến khi toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn vào trong miệng Tiêu Ảnh.

Mạc Cảnh Tuyên còn ở dư vị lại cảm giác vừa rồi, trái tim của cậu đập liên hồi, Tiêu Ảnh nuốt xuống toàn bộ, sau đó lại gần môi của cậu, hai người lại tiếp tục trao nhau một nụ hôn triền miên nồng nhiệt.

Bình ổn lại một lát, hai người thay nhau sửa sang lại quần áo xong, liền thong thả ung dung về lại phòng ngủ.

Ngồi ở trên giường, Mạc Cảnh Tuyên bất đắc dĩ nhìn Tiêu Ảnh: “Bảo bảo à, em muốn đi tắm……”

Tiêu Ảnh nhíu mày gật đầu, lấy điện thoại gọi cho Tần Dũng, chỉ trong chốc lát Tần Dũng liền cầm theo cây kéo lên phòng, Mạc Cảnh Tuyên liền cảm thấy mất tự nhiên bởi một đống dấu hôn trên người mình, cậu dùng mặt vô biểu tình nhìn Tần Dũng đồng dạng cũng mặt vô biểu tình đang giúp hai người bọn họ cắt bỏ tay áo…… Mạc Cảnh Tuyên trầm mặc là bởi vì cảm thấy thẹn, Tần Dũng trầm mặc là bởi vì nghẹn cười, chỉ có Tiêu Ảnh vẫn lộ ra biểu tình không sao cả, dù gì da mặt của hắn cũng rất dày.

Hai người liền cứ như vậy kéo áo xuống, giúp đỡ lẫn nhau thay nhau tắm rửa, trung gian khó tránh khỏi có chút "cọ xát", chỉ đành dùng "bàn tay năm ngón em vẫn kiêu sa" của cả hai để hỗ trợ cho nhau, khi nằm tới trên giường cũng đã là rạng sáng 1 giờ, trước khi ngủ, Mạc Cảnh Tuyên nhìn sang di động, cũng đúng như dự kiến, không có một cuộc gọi nhỡ nào cả, châm chọc cười cười, cậu cũng không thèm để ý, khẽ nhích lại gần Tiêu Ảnh áp má vào ngực hắn, nhắm mắt chuẩn bị ngủ.

“Em đã có anh...”

Nghe tiếng tim đập của Tiêu Ảnh ở bên tai mình, Mạc Cảnh Tuyên nhắm mắt lại gật gật đầu, mình có người nam nhân này là đủ rồi.

Mấy ngày kế tiếp, Mạc Cảnh Tuyên cứ như một bộ phận trên người Tiêu Ảnh, luôn kè kè bên cạnh Tiêu Ảnh, hai người chưa từng tách ra quá nửa bước, Tiêu Ảnh cũng dần dần yên tâm lại, đối với việc có tiếp tục sử dụng còng tay hay không, tựa hồ hắn vẫn còn cố chấp muốn kiên trì việc này.

Dưới sự cố gắng không ngừng của Mạc Cảnh Tuyên, nửa tháng sau vào một ngày nọ, rốt cuộc Tiêu Ảnh cũng chịu để Tần quản gia mở két sắt lấy chìa khóa ra, mở còng tay cho bọn họ, đối với việc giao tiếp với người khác cũng đã không còn táo bạo cùng bài xích như trước, chỉ là vẫn không chịu để Mạc Cảnh Tuyên rời khỏi tầm mắt của hắn.

Vừa lúc cùng ngày này, đám người Tư Mỏng cũng muốn lại đây vấn an Tiêu Ảnh, thuận tiện mang theo tư liệu mà hắn đã yêu cầu tự mình xem xét đem lại đây.

Thời điểm bọn họ tới, Mạc Cảnh Tuyên cùng Tiêu Ảnh đang ở phòng khách xem tin tức, Tần quản gia là người mở cửa cho bọn họ vào.

“BOSS ơi!” Hạ Khải Phàm chạy vào vui vẻ chào hỏi, vào nhà liền bắt đầu chuyển vòng trên dưới trái phải đánh giá Tiêu Ảnh, biên đánh giá biên trầm trồ tán thưởng “Wow, wow, wow!”.

Tiêu Ảnh lạnh lùng liếc hắn một cái “Xem đủ chưa?”

Hạ Khải Phàm liền rùng mình, liên tục gật đầu nói: “Đủ rồi, đủ rồi, xem ra cậu đã khỏe rồi.”

Nhậm Duyệt tiến lên đánh cái bốp vào vai của hắn: “Lời mà bác Tiêu Diệu đã nói các ngươi còn không tin sao.”

Hạ Khải Phàm lắc lắc ngón tay: “Tin thì tin thật, nhưng so với việc được tận mắt nhìn thấy là không giống nhau, lúc trước ----” tuy rằng bác không chịu lộ ra trạng huống cụ thể của Tiêu Ảnh trong khoảng thời gian này, nhưng ngày đó bọn họ ở phòng ngủ đã thấy được bộ dáng điên cuồng của hắn, chưa kể sau ngày đó hắn cũng không có ghé qua công ty hoặc tới trường học, có thể thấy được tình huống cũng không quá lạc quan.

“Khụ khụ” Tư Mỏng ho nhẹ một tiếng đánh gãy hai người còn đang mãi luyên thuyên về chuyện của Tiêu Ảnh, có một số việc, lão bản không có lộ ra, bọn họ làm thủ hạ, cũng không cần hiểu biết đến quá mức rõ ràng: “Được rồi, hai người đừng náo loạn nữa!” thấy hai người đã an tĩnh lại liền tiến lên một bước nói: “BOSS, thật cao hứng vì ngài đã trở lại!” Đôi mắt nhìn về phía Mạc Cảnh Tuyên đang ngồi cạnh Tiêu Ảnh, nói tiếp: “Vị này là?”

Tiêu Ảnh cười, một tay đem Mạc Cảnh Tuyên kéo vào trong lòng ngực: “Là người yêu của tôi, Mạc Cảnh Tuyên!”

Nhìn ba người sau khi nghe xong, đều lộ ra vẻ mặt khϊếp sợ, Mạc Cảnh Tuyên có chút buồn cười, biểu tình này của Tư Mỏng cũng là khó thấy được.

Câu lấy cổ của Tiêu Ảnh, hôn lên má hắn một cái, Mạc Cảnh Tuyên liền đứng lên, vươn tay nói: “Tôi là Mạc Cảnh Tuyên, ngày sau thỉnh chỉ giáo nhiều hơn!”

Tư Mỏng là người hoàn hồn lại đầu tiên, điều chỉnh lại biểu tình, tiến lên nắm lấy tay của Mạc Cảnh Tuyên: “Tôi là Tư mỏng, mong được chỉ giáo!”

Hạ Khải Phàm cùng Nhậm Duyệt cũng tiến lên, mỗi người nắm một bên tay của cậu.

“Tớ là Hạ khải Phàm! Thật cao hứng nhận thức cậu, nhưng mà cậu cùng BOSS là khi nào nhận thức, sao chúng ta lại không biết thế?”

“Tôi là Nhậm Duyệt! Thật cao hứng có thể nhận thức người yêu của BOSS! Tôi cũng tò mò việc hai người đã nhận thức nhau như thế nào!”

Đem Mạc Cảnh Tuyên kéo vào trong lòng ngực, Tiêu Ảnh nhướng mày nói: “Chuyện này không phải là chuyện các ngươi nên tò mò, nói chính sự đi.”

Hạ Khải Phàm cùng Nhậm Duyệt chỉ có thể bất đắc dĩ ngậm miệng lại, tuy rằng bọn họ thật sự rất tò mò vì sao Tiêu Ảnh lại đột nhiên có bạn trai, nhưng hiện tại Tiêu Ảnh không chỉ là đồng học của bọn họ, mà còn là người lãnh đạo trực tiếp của bọn họ, bọn họ không dám quá càn quấy.

Tư Mỏng ngồi xuống, đem công văn trong tay mình mở ra, lấy ra thêm hợp đồng cùng một ít tư liệu.

Tiêu Ảnh tiếp nhận tư liệu lật xem, Tư Mỏng rút ra mấy tờ trong đống văn kiện đó: “Gần nhất BOSS không tới công ty, Tiêu Nghi Tu thừa cơ xếp vài con chuột nhắt vào trong một số công ty con, đây là tư liệu về mấy người này.”

Tiêu Ảnh nhướng mày hỏi “Vậy sao? Còn về phía ba, nó đã đưa ra lý do gì?”

Tư Mỏng chậm rãi tự thuật lại: “BOSS đã đem chúng tôi an bài tới Tiêu thị, hắn cảm thấy tuy rằng mình chỉ là phó tổng giám đốc nhưng cũng cần thủ hạ cho riêng mình, như vậy mới phụ tá cho BOSS tốt hơn được.”

Editor: Lần đầu edit lại gặp đúng truyện có h, cho nên mọi người đọc nếu có ý kiến gì thì nhắn lại cho mình biết với nha! ❤️