Câu trả lời của Bùi Tây Lẫm lần này có vẻ đáng tin hơn: “Tất cả nhân viên gây rối đã bị sa thải, quản lý cấp cao của công ty cũng đã được thay thành người mình. Toàn bộ công việc đã được sắp xếp, trợ lý Trần cũng ở đó để hỗ trợ, chỉ cần họ không tự tiện đưa ra ý kiến thì sẽ không có vấn đề gì.”
Nhà họ Bùi hiện giờ do chị gái của Bùi Tây Lẫm, Bùi Tây Ngữ quản lý, công ty cũng do Bùi Tây Ngữ thừa kế, còn Bùi Tây Lẫm chỉ thừa kế một số cổ phần, tiền bạc và bất động sản, nhưng trong nhà rất nhiều sản nghiệp lớn, những người nhà họ Bùi khác đều như hổ rình mồi chờ Bùi Tây Ngữ phạm sai lầm rồi kéo cô ấy xuống. Lần này chất lượng sản phẩm của công ty nước ngoài xảy ra vấn đề, thái độ phục vụ của nhân viên cũng không được tốt khi đối mặt với thắc mắc của khách hàng, chuyện này cũng bị những người khác làm ầm ĩ lên, công ty trong nước đang ở thời điểm quan trọng để đổi mới, vì để đề phòng những người nhà họ Bùi khác giở trò nên Bùi Tây Ngữ đã để Bùi Tây Lẫm và trợ lý của mình ra nước ngoài giải quyết.
Chuyến đi công tác một tháng này, Bùi Tây Ngữ chủ yếu muốn mượn chuyện này để thay thế toàn bộ tai mắt của những người khác trong nhà họ Bùi gài vào các công ty nước ngoài. Sự thay đổi lớn về nhân lực này sợ rằng trợ lý Trần sẽ không thuyết phục được, vì vậy mới để Bùi Tây Lẫm đi theo, trấn áp những nhân viên muốn lợi dụng chuyện này để gây rối.
Trên thực tế, trợ lý Trần có thể tự thu xếp toàn bộ chuyện này, Bùi Tây Ngữ ở trong nước vẫn luôn tư vấn qua điện thoại, không có Bùi Tây Lẫm cũng không sao.
Có điều, công việc chính của Bùi Tây Lẫm cũng không ở công ty, anh là nhà biên kịch, chủ yếu là viết kịch bản.
Hai người trò chuyện đôi câu thì đã tới mười một giờ, màn hình trên sân khấu tối đen. Hạ Chiêu Ninh kích động kéo tay Hạ Thần An: “Anh, mau nhìn đi, video em biên tập sẽ được phát đó.”
Màn hình tối đen một hồi lâu, Hạ Chiêu Ninh cảm thấy có gì đó không ổn, định đứng lên đi tới phía trước hỏi xem có chuyện gì thì màn hình sáng lên, cảnh đầu tiên của video là bầu trời, sau đó ánh mắt của cô từ từ nhìn xuống...
Đây không phải là video của cô!
Hạ Chiêu Ninh đứng lên muốn nói nhân viên dừng phát video lại, nhưng bị Bùi Tây Lẫm kéo lại. Lúc này ánh đèn hoàn toàn tối đi, chỉ có ánh sáng phát ra từ màn hình phía sau Bùi Tây Lẫm, anh ngồi quay lưng với ánh sáng nên Hạ Chiêu Ninh nhìn không rõ vẻ mặt anh, nhưng trong lòng cô biết rất rõ, chính Bùi Tây Lẫm đã đổi video của cô.
Hạ Chiêu Ninh cũng không biết anh đã đổi từ khi nào. Trong lòng cô không biết cảm giác lúc này như thế nào nữa...
Trong tưởng tượng của cô, mở đầu video, âm nhạc vang lên đầu tiên, sau đó là cảnh hai người lần đầu gặp nhau. Lúc sau cửa chính phòng tiệc mở ra thì cô dâu bước vào, khi cô dâu đến gần chú rể thì video sẽ chiếu đến cảnh hai người quen nhau. Cuối cùng, kết thúc là cảnh cô dâu và chú rể nắm tay nhau mỉm cười khi chụp ảnh cưới, cũng là lúc chú rể nắm tay cô dâu đi vào giữa sân khấu.
Nhưng bây giờ, không biết video thay đổi như thế nào nữa, cửa phòng tiệc thì không mở ra, cũng không thấy bóng dáng cô dâu xuất hiện.
Cách xuất hiện này đã được Hạ Chiêu Ninh thảo luận với Tô Âm và Mạc Cảnh Khiêm, khách mời cũng không biết quá trình này nên cũng không chú ý đến tình hình ở cửa, chỉ có Hạ Chiêu Ninh và Mạc Cảnh Khiêm trên sân khấu nhận ra được điều bất thường.
Hạ Chiêu Ninh bị Bùi Tây Lẫm kéo, Mạc Cảnh Khiêm liếc nhìn qua cô, rồi đi đến chỗ đặt máy phát video bên cạnh sân khấu, ánh mắt Hạ Chiêu Ninh nhìn theo bóng dáng của anh ấy, sau đó nhìn thấy cô dâu không xuất hiện, Tô Âm không thay quần áo, vẫn mặc bộ váy đen lúc trước gặp nhau, đứng bên cạnh nhân viên công tác, ngăn cản bàn tay chuẩn bị nhấn nút dừng lại của nhân viên công tác.
Hạ Chiêu Ninh nhìn Tô Âm đang nói gì đó với Mạc Cảnh Khiêm, sau đó Mạc Cảnh Khiêm đứng dưới sân khấu, cũng không hề di chuyển.