Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Nuông Chiều

Chương 35

Lâm Đường Đường không nhanh không chậm vỗ tay, ánh mắt lạnh như băng nhìn anh ta.

“ Anh có ý gì thì trong lòng anh tự biết rõ, rốt cuộc thì ai là người chiếm tiện nghi thì trong lòng anh tự biết rõ. Nếu như không còn chuyện gì để nói thì thanh niên trí thức Thẩm, làm phiến anh không cần ở chỗ này quấy rầy chúng tôi có điện không? Chúng tôi còn chuyện muốn nói riêng với nhau.”

Kỳ thật cô cũng không có việc riêng gì muốn nhưng Thẩm Văn Ngạn thật sự làm cô quá chán ghét, một khắc cũng không muốn nhìn thấy anh ta.

““ Thanh niên trí thức Thẩm?”

Thẩm Văn Ngạn cười ha hả hai tiếng, giống như có chút mất mát. Anh ta chỉ mặt mình.

“ Em lại kêu anh là thanh niên trí thức Thẩm?”

Xưng hô xa cách như thế. Đây là muốn cùng anh ta phủi sạch quan hệ sao? Sao anh ta có cảm giác trong lòng mình đến hoảng như thế?

Thẩm Văn Ngạn cho rằng bản thân mình đối với Lâm Đường Đường không có chút thật lòng nào, nhưng giờ khắc này, anh ta vẫn cảm giác có chút đau lòng.

Nghĩ đến sau này, sẽ không giờ có một người phụ nữ xinh đẹp đến tranh đoạt cùng ái mộ anh ta như trước, cũng không bao giờ đoạt được chỗ tốt từ Lâm Đường Đường, anh ta cảm thấy vô cùng đau lòng.

Trước đến giờ anh ta chưa bao giờ thất bại thảm hại như thế!

Biểu tình của lâm đường vẫn thực lãnh đạm như cũ.

“ Sao! Chúng cũng không có quan hệ gì, kêu như thế có vấn đề gì sao? Hơn nữa về sau, tôi hy vọng anh cũng có thể xưng hô với tôi thế, đừng gọi tôi giống như vừa nãy. Tôi không muốn người khác hiểu lầm tôi với anh có quan hệ gì đó.”

Biểu tình của Lâm Đường Đường không có chút lưu luyến nào, thậm chí còn rất ghét bỏ, căn bản không muốn liếc mắt nhìn anh ta thêm một cái.

Thẩm Văn Ngạn choáng váng. Anh ta không vì cái gì mà mọi chuyện lại đột nhiên biến thành cái dạng này.

Rõ ràng hai ngày trước Lâm Đường Đường còn rất thích anh ta, anh ta nói cái cô cũng tin, ngay cả khi cùng Giang Tiểu Nhã ở bên nhau làm cô đau lòng thì cũng chỉ cần tùy tiện hống hai câu là đã có giải quyết.

Nhưng bây giờ rốt cuộc là Lâm Đường Đường làm sao vậy? Sao bây giờ đột nhiên liền không thích anh ta nữa?

Thẩm Văn Ngạn hồn bay phách lạc xoay người chuẩn bị rời đi, trước khi đi lại nhìn thấy Vạn Chiêu không được mà cầm thịt khô lên liếʍ một chút.

Một màn này kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh đến Thẩm Văn Ngạn.

Đúng rồi! Vì thịt khô anh ta tuyệt đối không thể dễ dàng từ bỏ như thế được!

Phải dỗ dành thật tốt lâm đương đường!

Ăn ngon, mặc đẹp, đồng hồ đều đang chờ anh ta phía trước!

Nghĩ vậy, anh ta lại bi thương buông ra nói thể hiện quyết tâm của mình rồi nhanh chóng tránh đi.

“ Lâm Đường Đường, anh sẽ không từ bỏ em đâu! Cho dù em có nói thể nào đi nữa, thì anh cũng sẽ không từ bỏ đâu!”

“ ....”

Lâm Đường Đường thật sự cảm thấy cạn lời.

Nam chủ này làm sao lại như thuốc cao bôi trên da chó thế, ném như thế nào cũng không ra được. Xem ra lần sau vả mặt cần phải dùng sức hơn nữa!

Lâm Đường Đường ở trong lòng âm thầm cân nhắc, bên cạnh đột nhiên truyền đến giọng nói của Vạn Túng.

“ Vạn Tranh, hai đứa tại sao còn thu thêm thịt khô của thanh niên trí thức Lâm?”

Bọn họ đã bàn bạc tốt là một ngày sẽ cho một người hai viên kẹo sữa, cái này đã là chiếm nghi của người khác. Bây giờ lại còn dám thu thịt khô, đay chính là không đem lời nói của anh để vào trong lòng.

Sắc mặt Vạn Túng có chút khó coi, trên người cũng ẩn hiện lên sự áp bách.

“ Hai đứa đây là chính là giúp thanh niên trí thức Lâm làm tốt việc trên ruộng sao?”

Vạn Túng nhìn thoáng qua đám ruộng được sửa sang không tính là bằng phẳng, ngữ khí rất bất mãn.

Vạn Chiêu sợ đến mức sắc mặt tái nhợt, vội vàng đem miếng thịt khô đang ngậm trong miệng đưa cho Lâm Đường Đường.

“ Chị gái, thật sự xin lỗi, bọn em không nên chiếm được tiện nghi mà còn khoe mẽ, em trả thịt khô còn lại cho chị.”

Vạn Tranh cũng đem thịt khô chưa đυ.ng đến trả lại cho Lâm Đường Đường.

Nhưng Lâm Đường Đường cầm miếng thịt khô mà Vạn Chiêu đã cắn một ngụm, trên đó còn dính rất nhiều nước miếng, thật sự là không biết làm sao.

Cô biết Vạn Túng đây là đang dạy dỗ hai em trai mình, nhưng mà hai miếng thịt khô này cô thật sự không có biện pháp nào mà thu lại.

Vì thế cô vội vàng đem hai miếng thịt khô nhét lại vào tay Vạn Túng, như ném miếng khoai lang phỏng tay.

“ Thịt khô này là do tôi đưa cho hai đứa, vẫn không nên thu lại thì hơn, miễn cho bọn ngỏ cảm thấy tôi nói chuyện mà không giữ lời, dù sao cũng là do tôi thật sự muốn đổi.”

“ Chỉ là nếu như anh thật sự cảm thấy như vậy là đang chiếm tiện nghi của tôi, thì anh cũng có thể giúp tôi làm một việc, thế nào? Coi như là dùng để đổi hai phần thịt khô này.”

Thiếu nữ tươi cười xinh đẹp hào phóng, bàn tay nhỏ nhắn trắng noãn vụиɠ ŧяộʍ chà xát giống như là đang ghét bỏ miếng thịt khô làm dơ tay mình.

Vạn Túng cúi đầu nhìn thoáng qua miếng thịt khô còn dính nước miếng, sâu kín mà liếc mắt nhìn Vạn Chiêu một cái.