Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Nuông Chiều

Chương 21

Lâm Đường Đường ở trong lòng phun tào nho nhỏ, trên mặt lại bày ra vẻ quan tâm, có ý nhìn về phía Thẩm Văn Ngạn lớn tiếng hỏi.

“ Thẩm Văn Ngạn, anh có ổn không? Có mệt hay không?”

Mọi người vốn còn không rảnh nghĩ đến chuyện của hai người họ, Lâm Đường Đường đột nhiên nói lớn, lúc này ánh mắt mọi người lập tức chú ý đến Thẩm Văn Ngạn, cả người đều mệt mỏi mồ hôi đầy đầu.

Ánh mắt đàn ông thì lộ vẻ khinh thường, cảm thấy anh ta quá yêu ớt, còn phụ nữ thì lại lộ vẻ đau lòng.

Mà sự đau lòng đó cuối cùng tất cả đều đổi thành sự phẫn nộ đối với Lâm Đường Đường, làm cô lại thu được thêm một đợt giá trị phản cảm.

Ra cửa một chuyến còn chưa kịp tiêu tiền, thì giá trị phản cảm đã thu được hơn 60 rồi. Đáng giá nha, bây giờ giá trị phản cảm của cô đã được tích lũy không sai biệt lắm gần 100!

Lâm Đường Đường vui vẻ, bỏ thêm dầu vào lửa. Cô rủ mắt, làm bộ thực băn khoăn.

“ Nếu không hay là nên để tôi đi xuống dưới đi, chỗ này vốn dĩ là của anh mà.”

Hai bên vị trí của Thẩm Văn Ngạn chính là hai nam thanh niên trí thức, hai người bọn họ vốn dĩ còn đang mừng thầm vì được ngồi gần Lâm Đường Đường. Nếu như bây giờ đem Thẩm Văn Ngạn đổi lại đây ngồi, vậy thì chẳng phải mùi thơm bên cạnh cũng biến thành mùi thối sao?

Cái đó cũng quá khó tiếp thu rồi!

Vì thế Thẩm Văn Ngạn còn chưa kịp tỏ thái độ, thì hai nam thanh niên trí thức ở bên cạnh cô đã nhanh chóng thay anh ta cự tuyệt.

“ Thanh niên trí thức Lâm, Văn Ngạn nhường vị trí cho cô ngồi chính là vì không muốn nhìn cô, một nữ đồng chí phải chạy theo xe bò, nên cô cứ an tâm ngồi đi.”

“ Hơn nữa bây giờ lại nóng như thế, còn không biết còn phải chạy theo phía sau bao lâu nữa đâu. Rất nóng, cô nhìn phía trước xem, còn phải chạy theo một đoạn đường dài nữa đó.”

Nam thanh niên trí thức kia còn cho cô xem đoạn đường phía trước. Thời điểm Lâm Đường Đường nhìn xem thử, một nam thanh niên trí thức khác cũng khuyên theo.

“ Đúng đó, thời tiết nóng như thế, chạy theo phía sau xe rất mệt. Văn Ngạn nhất định tình nguyện tự bản thân mình chịu mệt cũng không muốn cô tự mình ăn cái mệt đó đâu. Làm sao lại có chuyện đàn ông thì hưởng thụ, mà phụ nữ lại phải chạy theo phía sau, vậy nên cô cứ an tâm ngồi đi.”

Lâm Đường Đường giống như suy tư gì đó nhìn thoáng qua Thẩm Văn Ngạn, ngay sau đó lại lập tức nhoẻn miệng cười.

“ Vậy thì được rồi, nếu như anh ấy đã tốt bụng như vậy, thì tôi cũng không nên phụ lòng tốt của anh ấy. Tôi vẫn nên tiếp tục ngồi thôi.”

“......”

Thẩm Văn Ngạn nghe thấy đối thoại của bọn họ, dưới chân lảo đảo một cái, trong miệng cũng phun ra một ngụm nhiệt khí.

Má nó!

Bọn họ đều đã cự tuyệt giùm anh ta, vậy thì anh ta còn nói muốn đổi về được sao? Anh ta tuyệt đối không thể đổi về, đổi về thì anh ta ngay cả đàn ông cũng không được tính!

Nhưng mà anh ta thật sự quá nóng cùng mệt!

Nếu như sớm biết đi lên trấn tháng này lại nóng như thế, còn bị ép thành bộ dạng nhếch nhác như thế, lúc nãy anh ta tuyệt đối sẽ không đem vị trí của mình nhường ra!

Nhưng mà bây giờ tất cả đều đã muộn, Thẩm Văn Ngạn muốn hối hận cũng không còn kịp, chỉ có thể căng da đầu mà chạy theo phía sau.

Thẩm Văn Ngạn lại lau mồ hôi, ánh mắt oán hận nhìn Lâm Đường Đường một thân nhẹ nhàng ngồi ở phía trước, thậm chí còn cùng người khác nói chuyện phiếm.

Lâm Đường Đường, lát nữa tốt nhất cô nên biết điều mà sớm đưa đồng hồ cho tôi!

[ Thẩm Văn Ngạn giá trị phản cảm +1.]

Đoạn đường đi lên trấn này đúng thật là khá dài, trên đường đi Lâm Đường Đường đều đứt quãng mà thu được giá trị phản cảm của Thẩm Văn Ngạn.

Chờ đến khi lên đến trấn, Thẩm Văn Ngạn đã mệt bò.

Thẩm Văn Ngạn ngạn vốn cố ý vì đi lên trấn mà muốn khoe khang, mặc một chiếc áo sơ mi trắng ngắn tay, bây giờ trước ngực cùng sau lưng đều ướt đẫm mồ hôi. Thậm chí còn bị rất nhiều bùn hôi dính vào, cả người thoạt nhìn vô cùng dơ bẩn, không hề còn một chút phong độ của ngày thường.

Ngay cả những nữ đồng chí ngày thường trong tối ngoài sáng có ý với anh ta cũng không nguyện ý chủ động tìm anh ta nói chuyện, mọi người sau khi xuống xe liền nhanh chóng tản ra.

Lâm Đường Đường không hề đi theo các thanh niên trí thức khác đến bưu cục, bởi vì căn bản cô không có ai gửi thư cùng đồ đến cả!

Nguyên chủ mỗi khi đi lên trấn cũng luôn tìm mọi lý do để đơn độc đi đến cung tiểu xã vụиɠ ŧяộʍ đi mua đống đồ mang về. Còn phải luôn lo lắng đề phòng, sợ bị người trong thôn hoặc những thanh niên trí thức nhìn thấy.

Mà cô lại càng đơn giản hơn, cô căn bản không cần mạo hiểm đi đến cung tiêu xã gì cả. Cô tìm cớ đi đến nhà vệ sinh công cộng một chuyến, sau đó ôm đống đồ trực tiếp đi đến chỗ xe bò đang chờ.

Ba người phu xe đứng chờ ở bên cạnh xe bò, đang hút thuốc lá sợi, câu được cung không mà trò chuyện với nhau.

Bất chợt nhìn thấy một người ôm một đống đồ độc đáo mới mẻ trở về, khói trong miệng bọn họ cũng quên nhả ra ngoài. Trong lòng đều đang buồn bực, đây là đã xài một tiền khổng lồ rồi đi, mua một đống đồ như vậy, về nhà cũng không sợ bị người nhà đánh.

Đột nhiên, người đang ôm một đống đồ lộ ra một bóng dáng, một bím tóc giống như hồ lô đường đang quơ quơ dưới ánh mặt trời.

“ Ai da, Lưu thúc, Lưu thúc! Thúc mau đến giúp tôi một chút! Tôi ôm không nổi. Lần này trong nhà tôi đã gửi đến thật nhiều đồ!”

Lâm đường ôm một chiếu được cuộn tròn lại, trong lòng ngực còn ôm bao đồ phình to, bên trên còn để một cái mùng đơn mới tinh, trong tay còn cố gắng cầm theo một cái quạt điện tạo hình vô cùng xinh đẹp.

Mấy thứ này đều bao phủ cả người Lâm Đường Đường!

Lưu Thiên Chùy bị giọng nói của Lâm Đường Đường gọi mới phản ứng được đây là ai, vội vàng ngậm điếu thuốc lá trong miệng, chạy đến giúp cô cầm lấy hơn phân nửa đồ đạc trong tay.

“ Trời ạ, đồ của cô cũng quá nhiều rồi! Đây đều là do người nhà gửi đến cho cô sao? Cái này đã xài hết bao nhiêu tiền chứ!”

“ Thật không hổ là người thành phố, đây là cái gì? Nhìn giống như một cái máy móc, cái này dùng để làm gì?”

Cuộn chiếu cùng mùng thì Lưu Thiên Chùy biết, nhưng mà ông ấy chưa từng nhìn thấy quạt điện nên vô cùng tò mò.

Năm 80 quạt điện mới bắt đầu phổ biến trong nước, cho nên bây giờ mọi người vẫn còn chưa biết đến quạt điện, tò mò vẫn vô cùng dễ hiểu.

Nhưng mà muốn Lâm Đường Đường không mua quạt điện thì không thể nào, không mua thì mỗi tối về sau cô không thể nào ngủ nổi!