Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Nuông Chiều

Chương 18

Mấy người bên ngoài lục đυ.c với nhau, căn bản Lâm Đường Đường chướng mắt xen vào. Dù sao hôm nay cô đã kiếm đủ giá trị phản cảm, cô cũng không thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho bọn họ trở nên quá độc ác được. Miễn cho nửa đêm có người nào đó nghĩ quẩn trong đầu mà muốn bóp chết cô.

Vậy thì quá thiệt rồi! Rau hẹ thì vẫn nên chậm rãi mà cắt!

Lòng bàn tay cô vẫn còn đau, cho nên chỉ lau đơn giản quá một chút, sau đó liền lên giường. Ở niên đại này không có bất kỳ sản phẩm điện tử gì để giải trí, hơn nữa ban ngày còn làm việc quá mệt mỏi, cho nên mọi người đều đi ngủ rất sớm.

Nhưng mà Lâm Đường Đường lại không thể ngủ được, quá khó chịu!

Bây giờ chính là mùa hè nóng bức nhất, ban ngày khô nóng, buổi tối thì oi bức, không có điều hòa cùng quạt điện, chỉ mới nằm trên giường một lát thân thể đã dính nhớp khó chịu.

Lâm Đường Đường nằm lăn qua lăn lại trên giường, làm sao cũng không ngủ được. Hơn nữ cài giường đầy rơm rạ này quá đau, ngủ không hề thoải mái. Càng không ổn hơn nữa chính là, có quá nhiều muỗi!

Bây giờ nhang muỗi còn chưa thịnh hành, nhà nào cũng chỉ đốt một ít ngải cứu để huân trong nhà, phòng cô cũng làm như vậy.

Nhưng mà cái này căn bản không hề hiệu! Vẫn còn rất nhiều muỗi, đuổi như nào cũng không hết! Bên tai cô luôn vang lên tiếng ong ong, phiền muốn chết!

Lâm Đường Đường nhắm mắt lại, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó, mang đầy thống khổ khó chịu. Cô không ngừng quạt cây quạt hương bồ, muốn đuổi đi những con muỗi luôn ong ong bên tai, nhưng mà hiệu quả cực kỳ nhỏ.

Lâm Đường Đường cũng không biết sau đó mình đã ngủ như nào, dù sao thời điểm buổi sáng khi tỉnh dậy thì trên cánh tay, trên đùi cũng có rất nhiều vết muỗi cắn.

Màu đỏ điểm trên làn da trắng nõn của cô phá lệ bắt mắt!

“ Lâm Đường Đường, cô còn chưa chịu rời đường sao! Sắp trễ thời gian đi lên trấn rồi, cô muốn để tất cả mọi người đều chờ đợi cô sao?”

Sau buổi tu la tràng từ tối hôm qua, Giang Tiểu Nhã chưa hề cho Lâm Đường Đường sắc mặt tốt. Nhưng Giang Tiểu Nhã là đại diện cho bên nữ thanh niên trí thức, cho nên dù có chán ghét Lâm Đường Đường đến cỡ nào, thì cô ta vẫn phải tận chức tận trách đến kêu cô một tiếng. Miễn cho đến lúc mọi người không kiên chờ, thì lại nói cô ta không làm đúng công tác.

Lâm Đường Đường hữu khí vô lực ngồi dậy, cảm thấy eo đau, cả người đều khó chịu giống như đêm qua bị người ta trộm đánh cho một trận.

Cô khó chịu không kiên nhẫn liếc mắt nhìn Giang Tiểu Nhã một cái, còn chưa nói lời nào, đột nhiên Hà Ngọc Anh đi đến bên cạnh Giang Tiểu Nhã nói.

“ Nhìn cái gì mà nhìn! Tiểu Nhã cũng không có nói sai cái gì, cô cho mình thật sự là công chúa hay là đại tiểu thư, muốn tất cả mọi người đều phải chờ cô sao? Bày ra biểu cảm đáng thương đó cho ai xem chứ!”

Nói đến một nửa, hà ngọc an cười nhạo một tiếng, vẻ mặt khinh thường.

“ Hơn nữa ở đây đều là đồng chí nữ, chúng tôi cũng không có ai thích xem bộ dạng này của cô đâu, không cần giả bộ làm gì!”

Lâm Đường Đường thật sự không hề giả bộ đáng thương, rõ ràng là cô đang rất tức giận mà, sao lại có thể thành giả bộ đáng thương được chứ?

Nhưng Hà Ngọc Anh đã nói như vậy, sao cô không thuận theo mà giúp cô ta một tay được chứ?

Cô cầm lấy chiếc gương nhỏ của mình lên, một bên soi gương một bên làm ra vẻ vuốt tóc, ỏn ẻn nói chuyện.

“ Mấy người không thích xem, nhưng các nam đồng chí thì thích xem nha. Hơn nữa, A Ngạn cũng thích xem~.”

Nói xong Lâm Đường Đường còn cố ý đắc ý liếc nhìn bọn họ một cái. Quả nhiên biểu tình trên mặt của Giang Tiểu Nhã cùng Hà Ngọc Anh lập tức trở nên khó coi.

[ Giang Tiểu Nhã giá trị phản cảm +1.]

[ Hà Ngọc Anh giá trị phản cảm +1.]

Lại có thêm 2 giá trị phản cảm nữa rồi. Tâm tình bực bội của Lâm Đường Đường lập tức tốt lên.

Cô vốn còn đang lo lắng tối qua mình mua sắm quá nhiều, đã tiêu phí gần hết giá trị phản cảm.

Bây giờ cô chỉ cần nỗ lực thêm một chút, là liền có thể mua thêm một chai nước hoa! Cô nhanh chóng đi xuống giường, thuận tiện còn hoạt động hai cái.

Quá tuyệt! Eo không đau, chân cũng không còn đau nữa, nói không chừng cô còn có thể đi bộ một hơi một km đó!

So sánh với tâm trạng tốt đẹp của Lâm Đường Đường thì Giang Tiểu Nhã sắp bị tức chết rồi. Cô ta nghĩ đến sự tình ngày hôm qua lại càng thêm tức giận.

Nghĩ đến bộ dạng học theo cô ta kêu a ngạn của Lâm Đường Đường, Giang Tiểu Nhã rốt cuộc cũng không thể khống chế nổi biểu tình của mình, trực tiếp mắng to với Lâm Đường Đường.

“ Lâm Đường Đường! Cô thật sự không biết xấu hổ!”

Tâm tình lâm đường vô cùng vui sướиɠ, biểu tình cũng phi thường kiêu ngạo cùng vô tội.

“ Làm sao cô có thể nói như thế được chứ? Cô kêu A Ngạn thì được, tôi kêu thì lại là không biết xấu hổ sao? Tại sao chứ? Nếu như thật sự không nói được, thì bây giờ chúng đi cùng nhau đi hỏi anh ấy đi. Xem thử a ngạn rốt cuộc có muốn nghe tôi gọi anh ấy như thế không.”

Biểu tình của Lâm Đường Đường vô cùng kiêu ngạo, loại kiêu ngạo này chính là khí chất ưu việt tự tin sắn có, loại khí chất đó giống như một toàn núi lớn hung hăng mà đè ép lêи đỉиɦ đầu của Giang Tiểu Nhã.

Giang Tiểu Nhã ddingj theo bản năng mà đồng ý với yêu cầu của Lâm Đường Đường, nhưng lời nói đến miệng lại đột nhiên dừng lại.

Lời nói tối hôm qua của Thẩm Văn Ngạn vẫn còn rõ ràng ở trước mắt, nếu như bây giờ đi qua hỏi, chắc chắn Thẩm Văn Ngạn sẽ chọn đứng về phía của Lâm Đường Đường, vậy chẳng phải cô ta chỉ còn đường xấu mặt thôi sao?

Nghĩ đến đây, sống lưng Giang Tiểu Nhã đột nhiên cảm thấy lạnh toát, cô ta hung hăng liếc xéo Lâm Đường Đường một cái.

Thiếu chút nữa cô ta đã bị tiện nhân này gài bẫy rồi!

Lâm Đường Đường giống như không hề nhìn thấy biểu tình của cô ta, biểu tình vẫn còn vô cùng đắc ý.

“ Sao thể? Có muốn đi hỏi anh ấy hay không đây?”

[ Giang Tiểu Nhã giá trị phản cảm +1.]

Không tồi, không tồi nha!

Nước hoa đã đến tay!

Lâm Đường Đường không nhịn được, liền làm lộ ra khóe miệng nở nụ cười mừng rỡ.