Nhưng Lâm Đường Đường nói chuyện căn bản không chừa đường sống nào cho anh ta, anh ta cũng không có khả năng tiếp tục đi dỗ dành cô.
Chỉ là anh ta vẫn thật sự không cam lòng.
“ Tốt! Bây giờ chúng ta không có quan hệ gì cả! Nhưng tôi không có hỏi vấn đề gì?”
Anh ta chỉ Vạn Túng vừa chất phát lại nặng nề bên cạnh cô.
“ Tôi chỉ muốn biết tại sao hai người lại dắt tay nhau, hai người có quan hệ gì! Nếu như hai người không phải đối tượng của nhau, vậy thì hai người đây là đang chơi lưu manh! Tôi sẽ cử báo hai người đang làm loạn quan hệ nam nữ!”
Thẩm Văn Ngạn xem như đang bất chấp tất cả, ăn không được thì phá cho hôi, cầu không được thì anh ta liền biến thành kẻ thù của Lâm Đường Đường.
Nhưng Lâm Đường Đường lại không có chút hoảng hốt nào.
Trong ánh mắt của tất cả mọi người, cô giơ tay của mình và Vạn Túng đang nắm chặt giơ lên quơ quơ.
“ Ngại quá, chúng tôi thật sự không phải là đối tượng của nhau.” Lời vừa nói ra, toàn trường đều ồ lên.
Tim Vạn Túng hung hăng mà nhảy mạnh một cái, bàn tay bị cô nắm lấy đến ngón tay cũng giống như đã mất đi cảm giác.
Thẩm Văn Ngạn cong khóe môi lên, vẻ mặt đầy vẻ đắc chí.
“ Vậy hai người đây là đang làm loạn...”
“ Bởi vì chúng tôi không phải đối tượng bình thường, chúng tôi lập tức liền phải kết hôn.”
Khóe miệng đang giơ lên của Thẩm Văn Ngạn bỗng cứng đờ, ngay sau đó đồng tử kịch liệt chấn động.
“ Cái gì?”
Anh ta run rẩy ngón tay chỉ về phía Vạn Túng ngoại trừ vóc dáng bên ngoài thì không còn gì đáng chú ý, đôi mắt đều đỏ lên.
“ Em cùng anh ta? Kết hôn?”
Lâm Đường Đường không thể không gật đầu.
“ Làm sao vậy? Không được sao? Quốc gia có quy định nào cấm tôi cùng anh ấy kết hôn sao?”
Cái này quả thật không có!
Nhưng hiện tại Thẩm Văn Ngạn thật sự hận không thể cho Lâm Đường Đường một cái tá, để cô nhanh chóng tỉnh táo lại.
“ Lâm Đường Đường! Cô tỉnh táo một chút đi!”
“ Anh ta là tên nông dân, cả đời này cũng chỉ có thể là một tên nông dân! Nhà cũng chỉ có bốn bức tường, cái gì cũng không có! Ba thì tàn tật, không có mẹ, còn ba người em trai kéo chân sau, em gả cho anh ta? Gả qua làm gì? Qua để chịu khổ đi trồng trọt sao? Em có thể trồng trọt sao? Anh ta nuôi nổi em sao?”
Thẩm Văn Ngạn quá tức giận, lời nói cũng không hề dùng não.
Tuy rằng anh ta chỉ vào Vạn Túng mắng nhưng lời nói trong ngoài đều đang nhục mạ Vạn Túng là một tên nông dân!
Toàn bộ Lưu gia thôn có ai mà không phải là nông dân!
Những người ở bên cạnh vốn đang xem náo nhiệt cũng thấy có chút không vui.
Thậm chí còn có một người phẫn nộ trực tiếp xông đến một phên nhắc cổ áo anh ta lên.
“Nông dân thì làm sao? Xen thường nông dân sao, không phải mày cũng phải xuống nông thôn trồng trọt như bọn tao sao? Lương thực mày ăn không phải là do nông dân trồng sao?” Thẩm Văn Ngạn bị nắm cổ áo thiếu chút nữa hô hấp không được, mặt đều đỏ lên.
Người kia hận không thể đấm anh ta một quyền nhưng bị người phụ nữ ở bên cạnh khuyên ngăn lại.
Nhưng người đó vẫn hưng tợn trừng mắt với Thẩm Văn Ngạn một cái mới buông tay.
Thẩm Văn Ngạn sau khi được tự do, không còn quan tâm đến hình tượng nổi nữa mà cong eo há to miệng hô hấp. Trong lòng rất hối hận khi đã dẫn nhiều người đến đây như thế, khi không cũng tự nhiên bị tên nông dân đó khi dễ.
Kỳ thật vừa nãy Vạn Túng cũng có chút kích động muốn đi tới đánh Thẩm Văn Ngạn không đòn. Nhưng những lời mà Thẩm Văn Ngạn nói tuy rằng chói tai nhưng tất cả lại là sự thật.
Tuy rằng anh cùng Lâm Đường Đường bây cũng không tính là vợ chồng thật sự, nhưng anh vẫn không nhịn được mà suy nghĩ bản thân có chỗ nào xứng với Lâm Đường Đường.
Cô là cô gái từ trong thành đến, gia đình cũng có điều kiện, nếu như tương lai có cơ hội trở về thành, chỉ cần cô không gả chồng thì tương lai có thể gả cho một người chồng có tiền, cả đời điều sống trong ngày lành.
Mà không cần phải theo một tên nông dân như anh...
Đạo lý này tất cả mọi người điều rõ, cho nên sau khoảng thời gian phẫn nộ ngắn ngủi, tất cả mọi người lại lần nữa nghị luận về hai người.
Tất nhiên, phần lớn đều nói hai người bọn họ không xứng đôi.
Lâm Đường Đường biết Vạn Túng nghe xong trong lòng sẽ cảm thấy khó chịu, nên liền nhéo những vết chai dày trong lòng bàn tay của anh.
“ Đừng đem lời của bọn để trong lòng. Tôi cảm thấy anh rất tốt, anh so với phần lớn mọi người đều tốt hơn rất nhiều, nếu không tại sao có nhiều người như thế mà tôi lại tìm anh kết hôn chứ?”
Lâm Đường Đường hơi ngửa đầu một chút, cực kỳ nghịch ngợm đáng yêu.
“ Có đúng không?”
Có Lâm Đường Đường trấn an, Vạn Túng cảm thấy u ám trong trong lòng mình lập tức tiêu tan. Tâm trạng cũng lần nữa chuyển biến vạn dặm trời quang.
Anh nhìn gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn đáng yêu của cô, phi thường nghiêm túc gật đầu.
“ Em nói đúng! Tương lai là do con người làm ra, tôi nhất định sẽ nỗ lực cho em một tương lai tốt đẹp.”