Cùng Trúc Mã Đệ Đệ Sống Chung Tôi Muốn Phát Điên

Chương 16: Quạ đen phụng dưỡng ngược lại

Trì Hạ ngẩng đầu, với đôi mắt nai con to ướŧ áŧ.

Bàn tay nắm chặt vạt áo cậu, vô cùng đáng thương nói: “Chị chỉ còn hai ngày nghỉ phép, không muốn đi làm nửa.”

Thiệu Tắc Diên: “...”

Thiệu Tắc Diên đầu đầy hắc tuyến, bình phục lại tâm trạng đang căng thẳng của mình.

Một tay uốn lọn tóc đuôi ngựa cô nói: “Vậy hai ngày này chúng ta hãy dùng hết sức để chơi nhé.”

“Được.”

Đưa tầm mắt nhìn xuống, Trì Hạ thấy cậu đứng chân trần trên sàn nhà, đầu ngón chân com rúm bất an.

“Sao cậu không mang dép vào?”

Thiệu Tắc Diên ánh mắt đầy ẩn ý nhìn cô, không mở miệng.

Vừa rồi quá khẩn trương, cậu cũng chưa kịp xỏ đôi dép lê.

......

Trì Hạ vốn không muốn lãng phí từng phút giây trong kỳ nghỉ của mình, nhưng thể lực bản thân không cho phép.

Thời tiết nóng bức.

Chỉ đi loang quanh có nửa buổi sáng, sắc mặt Trì Hạ có chút tái nhợt.

Thân thể vừa mới khỏi bệnh quả thật không thích hợp để đi du lịch.

Thiệu Tắc Diên lo lắng cô ăn không tiêu, nên kết thúc chuyến đi sớm.

Về đến nhà thì đã gần tối.

Ngay khi vừa về đến nhà, Trì Hạ cảm thấy cả người có sức lực, toàn thân đều thoải mái.

“Tùng Tùng, cậu cảm thấy kỳ lạ hay không, về đến nhà chị không cảm thấy khó chịu nữa.”

Thiệu Tắc Diên sủng nịnh vuốt tóc cô: “Vậy ngày mai chúng ta không đi nữa, chỉ nằm ở nhà cả ngày.”

“Ok.” Trì Hạ tỏ vẻ tán thành.

Đơn giản thu dọn hành lý một chút, Thiệu Tắc Diên đi vào bếp làm cơm chiều.

Trì Hạ sắp xếp mấy tấm ảnh chụp trong điện thoại, chọn ra mấy tấm vừa ý nhất đăng lên vòng bạn bè.

Hai ngày nay, cô đã ăn không ít các món ăn đặc sắc ở địa phương, nhưng không có món nào Thiệu Tắc Diên nấu theo sở thích của cô.

Cậu còn cố ý nấu chè đậu xanh để giải nhiệt, Trì Hạ một hơi ăn hết một chén lớn.

Ăn xong cơm chiều, cả hai cùng nhau chơi game.

Lúc trước còn cần cô dạy cách sử dụng nhân vật anh hùng, thế mà bây giờ đã thể đem cô tăng cấp.

Ngắn ngủi chỉ trong một tuần, chuyện gì xảy ra vậy?

Buổi tối.

Thiệu Tắc Diên cùcng không cần tìm cớ nửa.

Tắm rửa xong tự giác bước dô phòng ngủ chính.

Chỗ này càng lúc càng nhiều đồ vật thuộc về cậu.

Từ lúc bắt đầu từ điện thoại dây sạc, ly nước, sau đó là áo ngủ cùng vớ.

Vô tình cậu đã từ từ xâm nhập vào trong sinh hoạt hàng ngày của cô.

Vào ngày cuối cùng của tháng sáu, Trì Hạ được như ước nguyện nằm cả một ngày.

Cuộc sống thoải mái như hoàng thái hậu, Thiệu Tắc Diên suýt nữa đem đồ ăn đem tận đến trước giường cho cô.

Trì Hạ há to miệng ăn cơm rang nước tương, vẻ mặt khá thỏa mãn.

“Mấy ngày nay có cậu, làm chị béo lên mấy vòng đấy.”

Thiệu Tắc Diên nghiêm túc đánh giá cô, cảm thấy cô một chút cũng không béo.

Chỗ cần nhỏ thì đã nhỏ, chỗ cần có thịt đều có thịt.

Thiệu Tắc Diên cảm thấy nên cần phải chỉnh sửa gu thẩm mỹ lại cho cô, không phải nữ sinh nào gầy da bọc xương thì mới đẹp.

Ít nhất trong mắt nam sinh không phải vậy

“Chị hiện tại rất vừa vặn, thậm chí có thể mập thêm chút nữa cũng tốt.”

Vẻ mặt Thiệu Tắc Diên nghiêm túc và nghiêm túc.

Trì Hạ: “...”

Cứ cho cô ăn thế này, liệu người có mập lên không?

Trì Hạ không biết cố gắng lại múc một muỗng cơm rang lớn nữa nhét vào miệng.

“Có dưa muối không? Ăn cơm chiên thôi có chút ngán.”

“Em có củ cải trắng cắt nhỏ, nhưng thời gian ngâm hơi ngắn, hương vị có lẽ sẽ không ngon miệng lắm.”

“Không sao cả.” Trì Hạ lòng tràn đầy chờ mong, hai mắt tỏa sáng.

Thiệu Tắc Diên từ trong tủ lạnh lấy ra hộp thủy tinh đậy nắp kín.

Mở hộp ra sau đó đặc trước mặt Trì Hạ.

///Mấy ngày này tớ đang chuyển sang công việc khác. Nên về sau chắc không có thời gian up thường xuyên được///