Cùng Trúc Mã Đệ Đệ Sống Chung Tôi Muốn Phát Điên

Chương 9: Cậu sợ sấm sét?

Trì Hạ đi thay lại đồ ngủ, cuộn tròn ngồi trên ghế sô pha gọi Thiệu Tắc Diên cùng nhau chơi game.

Cả hai đều là dân tay mơ trong trò chơi, hố đồng đội không trượt phát nào.

Một người đơn giản chỉ muốn chơi, người kia bởi vì lần đầu chơi game.

Chơi mới vài vòng, vô số báo cáo được gởi tới.

Trì Hạ thật sự nhịn không nổi nghẹn cười, đường đường là học bá Thiệu lại có lúc bị học sinh tiểu học mắng.

Thiệu Tắc Diên rõ ràng tâm tình không tốt, nhíu mày không giãn ra từ nãy tới giờ.

Quên đi, không làm khó cậu, dù sao cậu cũng không có khả năng am hiểu ở mỗi lĩnh vực.

Rời khỏi trò chơi, Trì Hạ chọn bộ phim khoa học viễn tưởng chiếu lên màn hình, bày đồ ăn vặt vừa mới mua buổi chiều ra khắp bàn.

Phim có âm thanh gốc, nên cô phải nhìn chằm chằm vào phụ đè, một lúc sau Trì Hạ lại bắt đầu thất thần.

Tùy tay mở ra túi khoai tây chiên, ăn mấy miếng rồi đưa túi cho Thiệu Tắc Diên, cậu đang bị cốt truyện bộ phim hấp dẫn, xem hết sức chăm chú.

Trì Hạ thấy cậu không phản ứng, cô lấy mấy miếng đưa đến bên miệng cậu.

Thiệu Tắc Diên như cái cộc gỗ bị giật dây, đôi mắt nhìn chằm chằm vào TV, máy móc mở miệng chờ đợi cô đút.

Sau đó.

Một cái không cẩn thận.

Môi mỏng ngậm lấy ngón tay cô.

Cảm giác mềm mại ẩm ướt khiến cả hai sửng sốt vài giây.

Thiệu Tắc Diên âm thầm quan sát phản ứng Trì Hạ, thấy cô nhìn chằm chằm ngón tay của mình đến phát ngốc.

Thật đúng là một tiểu đồ ngốc.

Chỉ mới liếʍ ngón tay cô đã ngây ngốc hơn nửa ngày.

Về sau.....

Cậy muốn liếʍ thêm nhiều chỗ lắm đấy.

.......

“Thực xin lỗi.” Thiệu Tắc Diên không thật lòng mà xin lỗi.

Trì Hạ lấy lại tinh thần “hắc hắc hắc”cười khan vài tiếng, ra vẻ thoải mái nói: "May mà vừa rồi chị đã rửa tay, không bẩn.”

Một đoạn nhạc đệm cứ vậy trôi qua.

Trì Hạ câu được câu không tiếp tục xem, cốt truyện đã không liên tiếp với nhau, cô coi như chỉ xem cho vui.

Phim khoa học viễn tưởng cũng không thể tránh được có xen lẫn yếu tố tình cảm, nam nữ chính không biết bằng cách nào lại ôm nhau gặm nhấm.

Trong môi trường hơi tối, các giác quan đặc biệt nhạy cảm.

Tiếng hôn của hai người trong phim phóng đại vô hạn.

Loại cảm giác này.....

Nói như thế nào nhỉ, chính là cảm giác cùng ba mẹ xem TV gặp đến diễn cảnh tình cảm mãnh liệt giống vậy, khiến cho người coi như đứng trên đống lửa, ngồi trong đống than.

Nụ hôn còn chưa đủ, hai người bắt đầu cởϊ qυầи áo, Trì Hạ trơ mắt nhìn nam chính vùi vào trước ngực nữ chính.

Này này này này này....

Tất cả máu trên cơ thể cô dồn vào lên não.

Có chút chóng mặt.

Có trời mới biết cô tùy tiện tìm bộ phim khoa học viễn tưởng, lại có thể không biết chừng mực này.

“Tùng Tùng, buổi tối chị ăn nhiều quá, cậu có thể giúp chị lấy hủ sữa chua được không?”

“Được.”

“Cảm ơn.” Trì Hạ có chút chột dạ.

Thiệu Tắc Diên đứng lên đi vào phòng bếp, Trì Hạ vội vàng lấy điều khiển từ xa chuyển tiếp, hình ảnh trên màn hình nhanh chóng thay đổi, một số cảnh làm cơm nhồi xì dầu khá vui nhộn.

Cuối cùng, Thiệu Tắc Diên cầm sữa chua lại, hết thảy đều khôi phục bình thường.

Trì Hạ khen ngợi chình mình cơ trí.

Khi bộ phim gần kết thúc, Trì Hạ buồn ngủ đến mức ngáp vài cái, lại chờ phim kết thúc rồi đi ngủ.

Không ai ngờ nam nữ chính gặm nhấm nhau đến lãng quên.

Thật làm thái quá.

Trì Hạ cảm thấy da đầu mình tê dại, cái này còn chưa chịu kết thúc có phải không hả.

Hay là nên uống sữa chua tiếp?

“Tùng Tùng.....” Trì Hạ liếʍ môi.

Không đợi cô nói xong, Thiệu Tắc Diên đã xoay người, hai tay khoang trước ngực, dù bận vẫn ung dung nhìn cô: “Chị à, em đã thành niên.”

Trì Hạ không có phản ứng, vô thức ”à” một tiếng, ấm cuối cao lên.

Liếc nhìn thấy khuôn mặt cậu đột nhiên tới gần, nương theo ánh sáng từ trên màn hình, đường nét tinh xảo trên khuôn mặt như được bao phủ tầng vần sáng.

Lông mi dài khẽ rung lên, Trì Hạ có thể nhìn rõ râu mọc trên cằm cậu, xuống chút nữa là hầu kết gợi cảm.