Cùng Trúc Mã Đệ Đệ Sống Chung Tôi Muốn Phát Điên

Chương 4-2

Vương Hân Dao biết loại việc này không thể nóng vội, liền vội vàng đi tới giải hòa: “Mọi người đừng đứng ở chỗ này nửa, chúng ta mau vào trong ăn thôi.”

Mấy người cùng nhau đi vào buffet hải sản, người phục vụ sắp xếp cho bốn người ngồi bên cạnh cửa sổ.

Sau khi ngồi xuống, Diệp Quân Đồng ngồi ở đối diện Thiệu Tắc Diên.

“Chúng ta đi lấy đồ ăn trước, một hồi hai người lại đi sau.” Nói xong Vương Hân Dao kéo Trì Hạ đứng dậy rời đi.

Đi đến một chỗ ngoặt, Vương Hân Dao nửa ngồi xổm trốn đi, lén lút nhìn về phía bàn của bọn họ.

“Cậu đang làm gì vậy?” Trì Hạ khó hiểu hỏi.

“Lại đây, đừng để cho hai người bọn họ phát hiện ra chúng ta.” Vương Hân Dao đem Trì Hạ kéo ra phía sau: “Tôi nói cho cậu biết, em họ tôi nhìn trúng em trai cậu, tôi là đang tạo cơ hội cho hai bạn trẻ đấy.”

“Hả? Cậu có chắc không đó?” Trì Hạ tỏ vẻ hoài nghi, từ lúc gặp mặt cho đến bây giờ vẫn chưa đến mười phút, liền đã nhìn trúng?

Bất quá nghĩ đến cảnh vừa rồi, cùng cô chào hỏi bản thân, còn Thiệu Tắc Diên thì phải bắt tay, quả nhiên đối đãi quá khác.

Trì Hạ chớp chớp đôi mắt, trong lòng đã hiểu.

Vương Hân Dao gật đầu khẳng định: “Tám chính phần, tôi quá hiểu em họ của mình, nếu em ấy không có ý tứ kia, sẽ không chủ động đưa ra yêu cầu cùng nhau đi ăn cơm đâu, cậu cảm thấy bọn họ thế nào?’

Chì cần nhìn về ngoại hình thôi, hai người họ xác thực rất xứng đôi, đều là soái ca mỹ nữ, thậm trí tính cách bọn họ cũng khá giống nhau.

Chắng qua xem thái độ của Thiệu Tắc Diên vừa rồi, Trì Hạ có chút không xác định được.

Trì Hạ ngượng ngùng không dám nói thẳng, chỉ nói: “Ngoại hình tương đối rất xứng đôi.”

“Đúng không, tôi cũng cảm thấy như vậy, nếu không hai chúng ta giúp đỡ đi?”

“Giúp đỡ như thế nào?” Trì Hạ buột miệng nói ra, nói xong liền có chút hối hận.

“Chúng ta hãy tạo cơ hội cho hai người họ tiếp xúc nhiều hơn, đợi lát nữa để hai người họ trao đổi thêm phương thức liên lạc, kế tiếp còn phải xem chính bọn họ.”

Trì Hạ thở phào một hơi, may mắn hay yêu cầu này cũng không đến mức quá đáng.

Trì Hạ tìm một chỗ thích hợp thò đầu ra nhìn lén, chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng của Thiệu Tắc Diên.

Cậu rốt cuộc cũng đã ngẩng đầu, đang cùng Diệp Quân Đồng nói cái gì đó.

Tên nhóc này vừa rồi còn ra vẻ thờ ơ, bây giờ trước mặt sau lưng lại có hai bộ mặt khác vậy?

Trí óc Trì Hạ hoạt động linh hoạt, cô cảm thấy hợp tác một chút cho hai người họ quả thật là một cảm giác thành tựu.

Nếu đã vậy, hãy thử xem sao?

Nhà hàng buffuet hải sản này xác thực không tồi, với nhiều nguyên liệu nấu nướng tươi ngon.

Trì Hạ trở lại, cô cầm theo những món mà mình thích ăn, có tôm cua cùng sò biển, còn có mấy cái chân của cua hoàng đế số lượng có hạn.

Ở giữa cái bàn có một l*иg hấp ba tầng , trước mặt mọi người đều có một chiếc nồi nhỏ để đun nước.

Trì Hạ đặc cua cùng chân cua hoàng đế ở tầng đầu tiên của nồi hấp, phần còn lại đặc trong chiếc nồi nhỏ ở trước mặt mình.

Vương Hân Dao cũng đã để hào sốt tỏi lên ngăn thứ hai.

Chỉ cần đợi Thiệu Tắc Diên cùng Diệp Quân Đồng trở về, đem l*иg hấp thứ ba phủ kín, liền có thể động đũa.

Hai người bọn họ cùng nhau rời đi, Trì Hạ còn cố ý dặn dò cho cậu chiếu cố Diệp Quân Đồng.

Ai ngờ một hồi lại thấy Thiệu Tắc Diên đã trở về một mình.

Vương Hân Dao nhìn về phía sau cậu, lại không thấy bóng dáng Diệp Quân Đồng đâu.

Thiệu Tắc Diên mím môi, vẻ mặt có chút không vui, tiếp tục rải tôm tích trên nồi hấp, toàn bộ quá trình cũng không để ý đến Trì Hạ.

Trì Hạ nhìn ra tiểu tử này lại bắt đầu cáu kỉnh, chỉ là thức ăn ở trước mắt, cô không có tâm tư đi quản cậu.

Diệp Quân Đồng đi vòng một hồi, chỉ cầm lấy một dĩa cá hồi cùng bào ngư salad trở về.

Trì Hạ cho rằng cô là vũ công nên muốn kiểm soát vóc dáng, nên vội vàng giải thích: “Ăn hải sản không tăng cân đâu.”

Diệp Quân Đồng ngượng ngùng cúi đầu cười: “Em chính là thích ăn tôm tích, mới vừa rồi em thấy bạn học Thiệu cầm lấy rất nhiều.”

Trì Hạ cùng Vương Hân Dao trao đổi chút biểu tình, đều cảm thấy chuyện này càng hấp dẫn.