Cùng Trúc Mã Đệ Đệ Sống Chung Tôi Muốn Phát Điên

Chương 4: Nối dây tơ hồng

Quán ăn thịt nướng nằm trên phố ẩm thực gần trường đại học Z, Trì Hạ mất gần một tiếng đồng hồ mới đến được đây.

Đội ngũ xếp hàng đã đứng ở bên ngoài đợi, Trì Hạ đang phân vân có nên tiếp tục xếp hàng hay không thì nghe thấy có người kêu mình.

"Trì Hạ, Trì Hạ, nơi này.”

Tìm kiếm nơi giọng nói phát ra, cô thấy đó là Vương Hân Dao, cũng là thực tập sinh, lại ở cùng một đơn vị với cô, cũng là bạn cùng trường, quan hệ cũng không tồi lắm.

Vương Hân Dao nháy mắt ra hiệu cho Trì Hạ, ý bảo cô rằng đứng vào trong đội ngũ xếp hàng, giả vờ cùng cô ấy ở một nhóm.

Trì Hạ mắt nhìn thấy phía sau đội ngũ xếp hàng hơi dài, xấu hổ không dám xen dô. Cô chào Vương Hân Dao rồi chuẩn bị mang Thiệu Tắc Diên đi ăn buffet hải sản ở bên cạnh.

Bên cạnh Vương Hân Dao có một nữ sinh rất xinh đẹp, tóc dài xõa trên vai, ăn mặc váy trắng thanh thuần, chân mang một đôi gót, trên mặt trang điểm nhẹ, tuy rằng vẫn mỉm cười nhưng thần sắc lại luôn lãnh đạm, khiến cho người ta cảm giác người sống chớ mà lại gần.

Nhìn thấy bóng dáng hai người họ rời đi, cô ta kéo cổ tay Vương Hân Dao nói: “Chị họ, hôm nay em mặc quần áo không thích hợp để ăn thịt nướng, hay chúng ta đi ăn buffet hải sản đi.”

Vương Hân Dao trợn mắt nhìn cô, ngay lập tức hiểu ý của cô.

Em họ cô trước giờ vẫn luôn xa cách với người khác, hôm nay đột nhiên trở nên khác thường, tám phần là có liên quan tới nam sinh đứng bên cạnh Trì Hạ.

Vương Hân Dao hiểu rõ gật đầu, toan tính một hồi liền hỗ trợ.

“Trì Hạ.”

Trì Hạ quay đầu lại: “Làm sao thế?”

Vương Hân Dao lôi kéo em họ mình nhìn hai người đi qua, còn cố ý khiến cho em họ mình đứng gần Thiệu Tắc Diên.

“Đội ngũ xếp hàng quá dài, chúng tôi cũng không muốn đứng đợi xếp hàng nữa, nếu không chúng ta đi ăn buffet đi.”

Vương Hân Dao nhìn Thiệu Tắc Diên từ trên xuống dưới đánh giá, lớn lên quả thật rất đẹp trai, ngũ quan thâm thúy, vóc dáng lại cao, khí chất tản ra lạnh lùng khiến các nữ sinh yêu thích, chẳng trách em họ hoa khôi học đường của cô vẫn luôn cho mình là cao nhất lại phải xem trọng mà nhìn cậu một chút.

Trì Hạ nghi hoặc nhìn về phía Vương Hân Dao, họ rõ ràng xếp hàng gần xong mà.

Nếu hai người họ không muốn ăn, thì có thể nhường chỗ lại cho cô mà, như vậy sẽ không phải lại xếp hàng nửa, Trì Hạ có chút tiếc nối mà nghĩ.

Cùng nhau ăn cơm chung cô cũng không có ý kiến gì, cũng không biết Thiệu Tắc Diên có đồng ý không.....

Trì Hạ quay đầu nhìn về phía người kế bên.

Cậu đút hai tay vào túi quần, cúi đầu nhìn mũi chân, bộ dáng toàn bộ sự việc không liên quan gì đến mình.

Nếu cậu không phản đối việc này dễ dàng được xử lý.

“Được nha, được nha, nhiều người càng thêm náo nhiệt.”

“Đây là em họ tôi, Diệp Quân Đồng, học ở học viện vũ đạo sinh viên năm nhất.” Vương Hân Dao nhìn về hai người giới thiệu em họ mình.

“Xin chào em họ, chị là Trì Hạ, đây là em trai chị tên Thiệu Tắc Diên, vừa mới kết thúc kỳ thi tuyển sinh.”

“Chào chị Trì Hạ.”

Diệp Quân Đông nở một nụ cười ngọt ngào với Trì Hạ.

Wow, mỹ nữ không chỉ xinh đẹp mà giọng nói cũng thật êm tai.

Trì Hạ cảm thấy nhịn tim của mình chậm lại nửa nhịp.

Thiệu Tắc Diên đứng ở sau Trì Hạ, vẫn cúi đầu như cũ không nói gì.

Cái thằng nhóc này.....

Trì Hạ nhịn không được kéo cậu đứng bên cạnh mình.

Biểu tình từ trước đến nay vẫn luôn thanh lãnh của Diệp Quân Đồng, khi đối mặt với Thiệu Tắc Diên đôi mắt đào hoa xinh đẹp lập tức sáng lên.

“Xin chào, bạn học Thiệu.” Ngay sau đó cô duỗi bàn tay thanh tú ra.

Trì Hạ dùng khuỷu tay húc Thiệu Tắc Diên hai cái, nhưng cậu y như cũ vẫn đứng bất động.

Trì Hạ biết cậu chính là cố ý, không ai có thể ép buộc thứ cậu không muốn.

Để không làm bầu không khí xấu hổ, Trì Hạ vội vươn tay nắm lấy Diệp Quân Đồng.

Cảnh tượng này trở nên có chút buồn cười.