Áo Cưới Da Người

Chương 3: Canh gà

Nghe tiếng bạn gái kêu, tóc gáy cả người tôi đều dựng đứng lên.

Cố nén sợ hãi trong lòng đáp một tiếng xong ngay đây, hiện tại hơi bị tiêu chảy.

Bạn gái lại nói một câu coi chừng bị lạnh.

Tôi ở trong nhà vệ sinh hơn một giờ, cuối cùng vẫn trở về phòng, tôi là một người thông minh, ngay cả khi bạn gái có vấn đề, nhưng bây giờ cô ấy không làm hại tôi, tôi không thể để lộ sơ hở, chọc giận cô ấy.

Nằm trên giường, tôi không dám ngủ quay lưng lại với bạn gái, bởi vì tôi sợ rằng một khi tôi không thể nhìn thấy tình hình trước mặt tôi, rất có thể giòi sẽ bò lên trên người tôi, vì vậy trong nỗi sợ hãi, tôi vẫn nhìn vào khuôn mặt của cô ấy.

Ánh trăng từ mạnh mẽ trở nên yếu ớt, rốt cuộc sống qua một đêm, cô ấy chậm rãi mở mắt ra.

Tôi cười lớn nói tỉnh rồi à.

Tất cả đều giống như bình thường, rửa mặt thay quần áo, nhưng tôi phát hiện những nơi khác trên người cô ấy không có vết nám, có phải là bạn gái bị bệnh gì hay không, ngay cả chính cô ấy cũng không biết

Tôi càng nghĩ càng cảm thấy có thể, sau khi bạn gái đi làm, tôi cũng nhanh chóng ra khỏi nhà. Bởi vì Tiểu Ngôn xảy ra chuyện, liên lụy không nhỏ, cho nên hôm nay công trường của chúng tôi tạm thời được nghỉ.

Tôi đến khoa da liễu của một bệnh viện lớn hơn và cố gắng hết sức để miêu tả thi ban trên người bạn gái mình, nhưng bác sĩ điều trị ở đó lại nhìn tôi như một kẻ tâm thần và nói: "Quả thực có nhiều trường hợp các bộ phận trên cơ thể thối rữa và có giòi phát triển. Nhưng đều xuất hiện ở tứ chi trên cơ thể, nếu như anh nói là phần cổ bị thối rữa có giòi, như vậy thì người đó đã chết từ lâu rồi." Cả người tôi như vừa ngã xuống hầm băng, bác sĩ điều trị nhìn tôi không giống như đang nói dối, nhíu mày bảo tôi đưa bệnh nhân tới kiểm tra một chút.

Tôi đang suy nghĩ xem nên nói chuyện với bạn gái như thế nào, nhưng chuyện này dù sao cũng không phải chuyện nhỏ.

Lúc về nhà mới là buổi trưa, tôi vừa mở cửa, đã nghe thấy tiếng nước rào rào, trong lòng nghi ngờ, sáng nay bạn gái đã đi làm, sao cô ấy nghỉ mà không nói cho tôi biết.

Vừa mở cửa, ngửi thấy mùi máu tanh thoang thoảng, tôi chợt cảm thấy sợ hãi, không hiểu vì sao, tôi lại nghĩ đến cảnh tượng chết thảm của cô dâu Tiểu Ngôn sáng hôm đó, lúc này, một giọng nói bình tĩnh vang lên: "Lưu Họa, anh về rồi sao?"

Tôi giật mình một cái, hoảng hốt đáp lại.

Một tiếng cọt kẹt, cửa phòng bếp mở ra, bạn gái vừa lau tay trên tạp dề, vừa đi ra, hỏi tôi sao hôm nay lại về sớm như vậy.

Tôi lùi lại hai bước, mồ hôi lạnh trên trán chảy ra, bởi vì, tôi thấy trên tạp dề của bạn gái, có một vết máu mờ nhạt.

Sợ hãi lập tức phóng đại, mùi máu tươi kia cũng càng thêm gay mũi.

Tôi lập tức vứt chuyện đưa bạn gái đến bệnh viện kiểm tra lên chín tầng mây.

Cô ấy thấy vẻ mặt tôi không ổn nên đi tới gần một chút, tôi lập tức trả lời hôm nay trên công trường được nghỉ, vừa nói xong tôi liền hối hận, phải nói tôi trở về lấy đồ mới đúng, bởi vì bình thường chỉ cần tôi không đi làm, đều sẽ ở nhà với cô ấy.

Quả nhiên, trên mặt cô ấy lộ ra nụ cười, nói: "Tốt quá, em vừa mới gϊếŧ một con gà, sau khi ăn xong anh đi mua sắm với em nhé."

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, đối với tôi mà nói chẳng khác nào bước đi trên bờ vực sinh tử. Bạn gái tôi quay người đi vào bếp, còn tôi thì đứng trong phòng khách giống như con kiến trên chảo nóng, không dám rời đi. Tôi và bạn gái sống với nhau được ba tháng, bình thường ngay cả thịt cũng không ăn, nhìn thấy máu là ngất xỉu, hôm nay lại gϊếŧ gà, làm tôi chợt nhớ đến cái chậu gỗ mà tôi nhìn thấy trong phòng vệ sinh đêm hôm qua, còn có vệt chất lỏng đỏ tươi kia.

Không thể điều khiển được cơ thể, tôi chậm rãi bước về phía phòng tắm, sự tò mò cuối cùng đã đánh bại nỗi sợ hãi.

Cẩn thận nhìn phòng bếp, cửa đóng kín, tiếng băm đồ ăn không ngừng truyền ra, sau khi đi vào phòng vệ sinh, cửa phòng bếp cũng không có mở ra. Bạn gái tự nhiên cũng không đi ra.

Nhưng tôi phát hiện chậu gỗ đêm qua đã biến mất.

Không biết tại sao, tôi lại cảm thấy thất vọng, ngồi trong phòng khách, nghe tiếng tiếng băm thịt bang bang, cộng thêm ký ức tối qua, cùng với lời bác sĩ điều trị nói, đầu óc tôi vô cùng hỗn loạn.

Ngồi đó không biết bao lâu, cuối cùng bạn gái tôi cũng bước ra khỏi phòng bếp, bưng một tô canh bóng nhẫy.

Mùi máu còn chưa pha loãng, hòa lẫn với mùi canh béo ngậy lại càng thêm gay mũi.

Mí mắt tôi giật giật hỏi bạn gái đây là loại canh gì, cô ấy cười, nói canh gà, cô ấy đặc biệt đi chọn gà mái già nấu canh cho tôi uống.