Nghe vậy Đơn Dũng đi nhanh hẳn, người thất tình nếu nhìn thấy người khác thất tình, nói không chừng thống khổ sẽ giảm bớt một ít."
Chạy tới KTX nữ cách đó không xa, Đơn Dũng tinh mắt chỉ cho Tư Mộ Hiền, trước lầu KTX, dưới cây ngô đồng cổ thụ tán lá xum xuê, rễ cây gân guốc trồi lên mặt đất bò ngoằn ngoèo. Dưới bối cảnh có chút tình thơ ý họa ấy, Lôi Đại Bằng đang đứng đối diện với Vương Hoa Đình.
“Cậu cứ bám theo tôi làm gì?" Vương Hoa Đình tức giận không thôi:
Không giận không được, từ khu phòng học tới khu văn phòng hành chính, từ khu văn phòng hành chính tới KTX nữ, Lôi Đại Bằng bám theo như cái đuôi, làm Vương Hoa Đình không dám về phòng, sợ tên này theo tới đó thật thì mất mặt.
"Tôi ... Tôi ..." Lôi Đại Bằng gãi đầu gãi tai, Lôi ca thường ngày tùy tâm tùy ý, nhưng ở phương diện này chỉ là chim non chưa từng trải:
Vương Hoa Đình mắng : “Nửa tiếng rồi cậu chỉ nói đúng chữ đó, rốt cuộc là muốn cái gì? Không phải muốn tôn dán giấy tìm bạn gái cho cậu chứ?"
Lôi Đại Bằng nghẹn lời, mồm há hốc, Vương Hoa Đình biết Lôi Đại Bằng hơi ngốc, cứ bám theo mình như vậy, khẳng định là không có ý đồ tốt đẹp gì. Có điều theo lý mà nói thì hắn sao to gan như thế được? Vương Hoa Đình nhìn quanh, nếu Lôi Đại Bằng có mục đích làm gì đó thì khẳng định là bị xúi bẩy, nhìn một cái liền thấy Đơn Dũng và Tư Mộ Hiền lấm la lấm lét chạy tới, nấp sau cột điện vờ không liên quan.
Thế là Vương Hoa Đình nổi giận, cơn giận này không nhỏ, mấy ngày qua trong hội sinh viên bao nhiêu là việc, vụ tẩy chay nhà bếp gây xôn xao toàn trường, tới giờ chưa giải quyết được. Đám nam sinh trong lớp toàn là loại chỉ sợ thiên hạ không loạn, không ai ủng hộ cô làm công tác hội sinh viên và cán bộ lớp .... Mà đặc biệt là Đơn Dũng, rất có khả năng là chuyện kia do y sai khiến, nói không chừng chuyện này cũng vậy.
Tất cả do y đều têu.
Cơn giận bốc lên, ngực Vương Hoa Đình phập phồng, mặt hoa đanh lại, đôi mắt trở nên sắc lẻm, làm Lôi Đại Bằng sợ hãi xua tay: “Bạn đừng giận, tôi còn chưa nói tôi yêu bạn mà."
Khụ, khụ, Vương Hoa Đình sặc nước bọt, té ra câu mà hắn ấp úng nửa ngày trời là thế này, giờ cô càng tin tưởng Lôi Đại Bằng bị xúi bẩy, mà người lấy mình ra làm trò cười chỉ có thể là thứ họa hại trong lớp.
Tức điên, tức điên rồi, tên Đơn Dũng đó chắc chắn đang hỉ hả đợi xem mình xấu mặt, để mai còn truyền bá khắp trường khiến mình thành trò cười. Vương Hoa Đình kích động muốn đánh người. Có điều khi quay đầu nhìn Lôi Đại Bằng đang mở to đôi mắt so le một cách ngu ngốc, chuẩn bị nói ra câu "tôi yêu bạn" thì tức tới cười luôn.
Lôi Đại Bằng tim đập loạn xà ngầu, chân tay luống cuống thừa thãi, thầm nghĩ, tâm tư con gái thật khó đoán, vừa tức giận đã cười rồi. Có điều đối với Lôi Đại Bằng mà nói, tỏ tình trước mặt mà không bị nhổ nước bọt là tiến bộ lắm rồi, huống hồ đây là hoa khôi Đảng, đứng trên các loại hoa khôi. Lôi ca khó khăn lắm mới ổn định được tâm thần nói: “Bạn đừng giận, vậy tôi không nói tôi yêu bạn nữa được chưa? Hay là đổi thành tiếng Anh, i love you ... Thôi vậy, không nói nữa .. Để hôm khác, tôi ..."
Lôi ca ấp a ấp úng, run run biểu đạt ý tứ của mình, lúc nào cũng chuẩn bị sẵn sàng tinh thần bị đá một phát, hoặc là nhổ vào mặt. Anh da thô thịt dầy vô liêm sỉ, xảy ra chuyện gì cũng không bận tâm, chỉ lo Vương Hoa Đình phất tay bỏ đi.
Chủ tịch hội sinh viên cũng chẳng phải ăn chay, đột nhiên mỉm cười duyên dáng, giọng cũng trở nên ôn nhu: “Ai giận cậu chứ, cậu có quyền lựa chọn yêu ai, đó là tự do của cậu, hơn nữa tôi thấy cậu có dũng khí hơn đại đa số nam sinh trong trường."
"Đúng, đúng, đúng ... Tôi, tôi, tôi ..." Lôi Đại Bằng thấy được bình minh hi vọng, giọng càng lắp tợn, bị hạnh phúc bất ngờ làm váng vất, té ra đúng là có người tán thưởng dũng khí của anh:
“Cậu theo đuổi tôi bao lâu như thế, có phải là muốn mời tôi ..." Vương Hoa Đình nói mỗi chữ lại dừng một chút, làm Lôi Đại Bằng hồi hộp cực độ : “... Ăn cơm, giáo sư Tả nói cậu rất am hiểu chuyện ăn uống."
" À đúng, ăn cơm, được, được. " Lôi Đại Bằng mừng lắm, tư duy bị khống chế, đừng nói ăn cơm, giao cả tính mạng ra cũng được:
" Có điều tôi hẹn bạn KTX đi cùng rồi ... Cậu lại mời, tôi không đành từ chối. Hay là tôi gọi thêm vài vị mỹ nữ, cậu mời cả thể?" Vương Hoa Đình từ đầu tới cuối nụ cười không giảm: