Dưới tình thế cấp bách, Yến Phỉ Vãn không khác khi nhỏ, nhào thẳng vào ngực của cha mình.
Cơ thể mềm mại nhào tới, mùi thơm trên người con gái tiến vào khoang mũi, Yến Hành nhận ra cơ thể của anh đang căng chặt lại.
Yến Phỉ Vãn cũng nhận ra sự khác thường, cha vẫn còn trẻ, vẻ ngoài anh tuấn, nhìn qua chỉ hơn 30 tuổi, khí chất tràn ngập mị lực của người đàn ông trưởng thành, dáng người cũng được bảo dưỡng rất tốt.
Cô rơi vào cái ôm của anh, trong nháy mắt cơ thể bị hơi thở nóng bỏng của anh bao phủ, cơ thể bất giác nóng lên.
“Đi.” Yến Hành nắm chặt tay của Yến Phỉ Vãn, nhanh chóng quay trở về.
May là hai người đi giày đi mưa, đi cũng rất nhanh.
Nhưng cho dù đi nhanh rồi nhưng khoảng cách quá xa, khi trở về đã bị ướt.
Trở lại nơi dựng lều, trời đã đổ mưa to, Yến Phỉ Vãn dứt khoát tắm trong mưa.
Yến Hành thấy cô tắm trước lều dựng thì đi tới chỗ khác tắm.
Nhưng hai người đều là người trưởng thành, tắm rửa ở nơi cách nhau không xa, bầu không khí có chút ái muội.
Nước mưa lạnh lẽo xối lên người của cả hai, nhưng không sao xối đi sự khô nóng trong cơ thể khi ôm nhau.
Phạm vi chiếu sáng của đèn pin rất lớn, không có điện thì dùng đèn pin thay thế.
Dưới ánh đèn, cơ thể hai người giống tựa sát gần nhau, dáng người cũng cực kỳ trùng khớp, bóng kéo dài ra, sau đó kề sát nhau.
Hai người đều để ý tới việc này, vô thức ngừng thở, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm cặp bóng kia.
Yến Phỉ Vãn có chút đứng không vững, cơ thể hơi nhoáng lên, bóng cũng di chuyển, sau đó tiến thẳng vào lòng ngực của bóng còn lại, thật giống như anh đang dung nhập cô vào cơ thể.
Trong tức khắc, tim cô đập lỡ một nhịp, sợ tới mức lùi ra xa, vội vàng lau khô nước trên người, sau đó chui vào túi ngủ.
Trời ạ!
Vậy mà cô nhìn bóng của cha mình, còn ướt khi nhìn thấy bóng của mình hòa cùng với anh!
Sao lại ướt chứ!
Sao có thể?
Đây là cha của cô đấy!
Cha ruột cô!
Cô nhắm mắt lại, không muốn nghĩ nhiều nữa, nhưng sau khi nhắm mắt lại, hình ảnh hai chiếc bóng chồng lên nhau kia càng rõ nét hơn.
Tim Yến Hành cũng đập nhanh hơn, anh không tin được, cúi đầu nhìn dươиɠ ѵậŧ dưới người mình, nó đã cứng lên.
Anh đã không có du͙© vọиɠ lâu lắm rồi, ít nhất đã hơn mười năm không làm chuyện đó với vợ mình, bây giờ lại cứng lên.
Đặc biệt là nghĩ tới việc con gái ngủ bên cạnh mình, dươиɠ ѵậŧ cứng tới khó chịu.
“Ha!”
Không biết phải làm thế nào, bên cạnh vang lên tiếng hắt xì, anh vội vàng mặc quần áo vào, đi vào lều của con gái, căng thẳng nói: “Vãn Vãn, có phải bị cảm rồi không? Tóc con vẫn còn ướt, hong khô trước đã, đừng để bị cảm, rất dễ nhiễm lạnh.”