Thần Hào: Ta Mỗi Ngày Một Phần Mua App

Chương 1: Rút cọng lông

Thành phố Bắc Kinh. Ăn cơm trong phòng kí túc xá nam.

Hôm nay là thứ bảy, không cần lên lớp!

Mặc dù không có lớp, nhưng “Trần Chấn Đông” vẫn là dậy rất sớm.

Cậu ngồi dậy thay quần áo, sau đó đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt.

Rửa mặt xong, liền ra khỏi lầu ký túc xá, xuống sân trường chạy bộ.

Tháng mười một , buổi sáng cũng không nói là lạnh thấu xương đi! Nhưng mỗi thi thở ra đều có thể thấy sương trắng một cách rõ ràng.

Trần Chấn Đông chạy bộ trên đường vẫn có thể trông thấy có không ít nữ sinh để lộ ra đôi chân trắng mướt, để lộ ra vẻ đẹp của các nàng .

Cái này cũng cho Trần Chấn Đông tăng thêm một phần động lực để chạy bộ mỗi sáng.

Chạy xong, bụng cũng cảm thấy đói bụng, tôi liền đi đến nhà ăn để ăn cơm.

Bước vào nhà ăn, đối mặt với các món ăn ngon nhiều màu sắc, Trần Chấn Đông cầm khay ăn bắt đầu chọn gắp những món mình thích ăn.

Ăn cơm của trường đại học danh giá cũng không phải là dễ, Trần Chấn Đông có thể thi được vào đây, một phần lớn là do các món ăn này dụ dỗ.

Lúc này Trần Chấn Đông đi tới một chỗ gần cửa sổ gọi món của nhà ăn.

Nhịp tim của Trần Chấn Đông có chút đập nhanh hơn, nói ra: “Tôi muốn một cái bánh quế, một cái bánh bao khoai lang, hai cái bánh bao nhân rau, hai cái bánh bao nhân thịt, một bát cháo , hai cái trứng gà.”

Trần Chấn Đông thân hình không quá cao lớn, cậu cao một mét bảy bảy, nặng một trăm năm mươi, nhưng lượng cơm ăn này là thực sự mới đủ cho cậu.

Có thể là di truyền ! Ông nội và cha của hắn đều ăn rất nhiều, đặc biệt là ăn rất nhiều mà không mập lên.

Có thể ăn, có thể làm việc, gia đình anh cũng là một gia đình khá nổi tiếng trong làng .

Vì sao lúc chọn đồ ăn tim Trần Chấn Đông lại đập nhanh? Bởi vì cái này cửa sổ mua cơm không phải là một bà dì, mà là một chị gái rất xinh đẹp và trưởng thành.

Cô gái xinh đẹp kia tên là Thi Miểu Miểu, là hoa khôi xinh đẹp trong nhà ăn trường, cũng là nữ thần mà Trần Chấn Đông thầm thích đã lâu.

Lúc này Thi Miểu Miểu đang mặc một chiếc tạp dề màu trắng có thắt lưng, làm nổi bật lên dáng người hoàn hảo của cô.

Cô khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, làn da rất trắng.

Cậu không nói quá chút nào, không cách nào dùng ngôn ngữ để miêu tả dung nhan tuyệt mỹ của cô.

Lúc này cô buộc mái tóc mượt mà của mình ra đằng sau, đôi mắt to tròn màu đào, mũi cao thẳng, đôi môi đỏ mọng, có thể nói vẻ ngoài của cô đẹp nghiêng nước nghiêng thành.

Lúc này Thi Miểu Miểu ngẩng đầu nhìn Trần Chấn Đông, cô cũng không nói cái gì , bưng lên cho Trần Chấn Đông những món mà cậu ấy đã gọi.

Xong việc!

Trần Chấn Đông liền bưng khay đồ ăn, đi ra bàn ăn để ăn cơm.

Trần Chấn Đông vừa ăn đồ ăn, một vừa nhìn Thi Miểu Miểu bận bịu lấy món cho các học sinh mua cơm.

Trong lòng nghĩ mãi mà không rõ nàng còn trẻ như vậy xinh đẹp, sao cô có thể làm việc trong nhà ăn của trường.

Công việc này tiền lương cũng không cao, nói có mệt thì không, nói nhàn cũng không phải.

Nhà ăn trên căn bản rất ít người trẻ, đa số đều là các dì, các cô có tuổi.

Trần Chấn Đông nghĩ thầm.

Sau khi đã ăn xong.

Cậu lại đi mua một chút đồ ăn, đây là cho bọn con trai trong kí túc xá.

Cậu đi bộ trở về kí túc xá.

Tiến vào ký túc xá, có tổng bốn người ở ký túc xá, nhưng bây giờ chỉ có bạn cùng phòng Triệu Nguy một người đang cầm điện thoại với nụ cười trên môi.

Mặt khác hai cái bạn cùng phòng, Đào Dũng cùng Vương Minh Khải không biết đi làm gì cả.

Trần Chấn Đông nhìn xem Triệu Nguy, trêu chọc nói: “Ít xem đi , buổi sáng sớm đều bồn chồn như vậy, chú ý thân thể, ngươi xem điểm yếu của mình, mau dậy ăn hai trứng gà bồi bổ đi!”

Triệu Nguy không thèm để ý chút nào về lời Trần Chấn Đông trêu chọc, đứng dậy xuống giường nói ra: “Tôi tìm được thứ tốt , sẽ đưa cho cậu xem một chút.”

Nói xong cậu ta đem kết nối chia sẻ cho Trần Chấn Đông, sau đó hắn cầm lấy đồ ăn Trần Chấn Đông mang tới và bắt đầu ăn.

Trần Chấn Đông mở thứ mà Triệu Nguy chia sẻ nhìn một chút, phát hiện coi như không tệ! HD không quảng cáo.

Thế là hắn mang lên trên tai nghe.

. . .

Đang lúc hắn nhìn tim đập rộn lên, hô hấp nặng nề, say sưa ngon lành toàn thân toàn tâm toàn ý tận hưởng!

Điện thoại trực tiếp chuyển sang màu đen.

“Mẹ kiếp!”

Trần Chấn Đông không khỏi tuôn ra một lời thô tục.

Thật sự là kiểu đang vui thi đứt dây đàn.

Điện thoại cũng không có thông báo hết pin? Buổi sáng cũng mới rút sạc.

Trần Chấn Đông nghĩ thầm, quay đầu nhìn về phía Triệu Nguy, nói ra: “Cái kết nối có virus! Trực tiếp làm cho điện thoại di động tôi sập nguồn.”

Triệu Nguy đứng lên, cầm trong tay một cái bánh bao đi đến bên Trần Chấn Đông, nói ra: “Không thể nào! Tôi xem có một đoạn rồi! Để tôi kiểm tra điện thoại cậu xem.”

Khi cậu nhìn thấy Trần Chấn Đông trên màn hình điện thoại di động biểu hiện hệ thống đang cài đặt lại. . .

“Cậu vừa mới ấn cập nhật điện thoạt à? Hay là điện thoại di động của cậu có chức năng tự động cập nhật.”

Trần Chấn Đông nghe Triệu Nguy nói như vậy, hắn nghĩ nghĩ điện thoại di động của mình trước kia không có tự động cập nhật!

“Tôi không có ấn cập nhật a! Trước kia điện thoại sẽ có thông báo có cập nhật mới.”

Cậu nói xong nhìn xem điện thoại di động của mình, màn hình hiển thị.

Hệ thống cài đặt. . . 36%

. . .

Cài đặt. . . 79%

. . . 99%

Cài đặt hoàn thành, hệ thống đang restart. . .

Chỉ chốc lát sau, theo tiếng chuông khởi động lại điện thoại.

Điện thoại một lần nữa mở máy.

Cái này khiến Trần Chấn Đông trong lòng nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần điện thoại không bị hỏng, bằng không thì lại phải đi làm thêm để mua điện thoại mới.

Gia đình của tôi điều kiện không được tốt lắm! Để mua được chiếc điện thoại này tôi đã đi làm bán thời gian để mua nó.

Vì tôi quá xấu hổ để xin tiền mẹ.

Cậu vuốt màn hình điện thoại di động, điền mật mã vào, tiến vào menu điện thoại, phát hiện điện thoại không có gì bất thường, chủ đề cũng không bị thay đổi.

Chẳng lẽ lại thật sự là điện thoại cập nhật hệ thống?

Hả?

Đột nhiên hắn phát hiện màn hình điện thoại di động bên trong menu có một biểu tượng lạ.

“mỗi ngày một phần mua“Ta không nhớ rõ điện thoại có phần mềm này a?

Chẳng lẽ virus vừa rồi bắt điện thoại phải tải xuống và cài đặt?

Trần Chấn Đông nghĩ thầm, lòng tràn đầy hiếu kì mở ra mỗi ngày một phần mua nhìn một chút, kết quả thất vọng phát hiện bên trong cái gì cũng không có, rỗng tuếch.

Không có yêu cầu trả tiền, vậy cái này lại cưỡng chế download phần mềm ý nghĩa là cái gì đây?

Trần Chấn Đông trong lòng phàn nàn, màn hình điện thoại di động đột nhiên xuất hiện ra một cái băng rút thưởng lớn.

“Mỗi ngày một phần mua tân thủ rút thưởng may mắn lớn.“

Rút thưởng?

Rút cái cọng lông!

Hắn cũng sớm đã bị rút thưởng của Bính Tịch Tịch làm cho buồn nôn chết rồi.

Cái kia rút thưởng này, thật sự là một vòng xoay may mắn, chính là một trò chơi đỏ đen.

Rút xong cái này rút cái kia, rút đến cái này lại rút đến cái kia, dù sao đi nữa, làm gì có gì mà không phải mất tiền để có được.

Trần Chấn Đông nhìn các phần thưởng hiện lên trong màn hình điện thoại di động, mỗi ngày một phần mua APP và rút thăm cho người mới.

Một trăm vạn, ba trăm vạn, năm trăm vạn, tám trăm vạn, một ngàn vạn, năm ngàn vạn, một trăm triệu.

Liếc nhìn lại, hắn chỉ có thấy được một đống tiền phần thưởng.

Trần Chấn Đông: . . .

Cái này rút thưởng phần thưởng cũng quá. . .

Bó tay rồi đi!

Tất cả đều là tiền a! Ít nhất đều là một trăm vạn, hơn nữa còn không có chúc bạn may mắn lần sau!

Đây là rút một loại tiền tệ trong trò chơi nào đó ra không?

Một đao 9999999, là anh đến chặt ta phải không?

Trong lòng của hắn không nói nên lời, duỗi ngón tay bấm rút thưởng.

Coi như chơi đùa.

“Rút thưởng số lần không đủ!“

“Mời xác minh thông tin đăng kí!“

Hắn dựa theo hướng dẫn, xác nhận vân tay, nhận diện khuôn mặt.

Cái này tính là xác minh?

“Đăng kí thành công!“

“Ngài trở thành người sở hữu số 1 của mỗi ngày một phần mua APP.“

Trần Chấn Đông ấn rút thưởng.

Chiếc bàn lớn xoay qua xoay lại

“Ngài thu hoạch được 10 triệu, xin điền vào thẻ ngân hàng nhận lấy!“

Trần Chấn Đông lông mày nhíu lại, do dự một chút, nhập số thẻ ngân hàng, dù sao trong thẻ cũng không có tiền, không sợ bị trộm.

“Nhận lấy thành công!“

Vòng quay Tân thủ may mắn lớn rút thưởng biến mất.

Mỗi ngày một phần mua APP giao diện cũng phát sinh một chút thay đổi.

Ngay từ đầu không có cái gì, hiện tại lại có thêm 2 mục.

Trung tâm cá nhân của tôi và sản phẩm hôm nay của app.