Thân Thể Lực Hành (Chị Dâu Em Chồng)

Chương 1

Khương Nguyên đang ngồi ở giảng đường trường học giúp em trai của chồng đến buổi họp động viên phụ huynh lớp 12, chủ nhiệm lớp 12 đang đứng trên bục giảng hùng hồn nói những lời sáo rỗng, cái gì mà "ở nhà phải quan tâm đến sức khỏe thể chất và tinh thần của con cái, trong năm nay phải đặt con cái lên hàng đầu" v.v…

Vào ngày cuối cùng chính thức kết thúc năm lớp 12, kỳ nghỉ hè này rất quan trọng đối với học sinh lớp 12.

Khương Nguyên hiểu hết những đạo lý này, Lâm Vân là một đứa trẻ ngoan, chỉ là nếu như không xảy ra chuyện hai năm trước đây, thì bọn họ đã có thể thoải mái sống chung rồi.

Sau cuộc họp động viên, cô lập tức muốn đến ký túc xá sinh viên đón Lâm Vân, thu dọn hết tất cả hành lý ở chỗ cậu đưa về nhà. Nghĩ tới đây Khương Nguyên không khỏi đau đầu. Lấy điện thoại trong túi ra, nhìn hộp thoại ghi chú là "ông xã", tin nhắn gửi cho Lâm Phong sáng nay vẫn chưa được hồi âm.

[Buổi chiều em đến trường đón em anh, nên đón về đâu?]

Phụ huynh học sinh ngồi bên cạnh cô đã bắt đầu trao đổi phương pháp học tập cho con mình, Khương Nguyên càng nghe càng thấy nhàm chán, suy nghĩ cũng phiêu đãng nơi nào.

Hai năm trước, cô kết hôn với người chồng mà gặp nhau rồi yêu nhau thời đại học. Trong lễ cưới, cô nhìn thấy Lâm Vân đứng bên cạnh mẹ chồng. Cậu bé vừa thi xong không biết đi đâu chơi. Da đen nhẻm, bắt đầu phát triển, cao cũng ngang bằng cô, lễ phép lại thẹn thùng gọi cô là “chị". Dáng vẻ ngoan ngoãn đáng yêu khiến cho con gái nghe là mềm nhũn ra, Khương Nguyên cũng không ngoại lệ.

Hôn lễ diễn ra nửa chừng, sắp đến khâu mời rượu, nhưng không tìm thấy Lâm Phong ở đâu, cô xách váy cưới dài đi xuyên qua hành lang khách sạn tìm chồng mình.

Ở góc đường, Khương Nguyên tinh mắt nhìn Lâm Vân đang ngồi xổm ở cửa phòng trang điểm không biết đang nhìn cái gì. Thấy cậu nhìn chăm chú, nhất thời nổi lên tâm tư muốn trêu cái tên nhóc này, cô rón rén đi tới phía sau cậu, đang định hỏi cậu đang nhìn cái gì, lại phát hiện biểu cảm của Lâm Vân hơi bất ổn, tay cũng nắm chặt thành nắm đấm.

Cô nhìn theo tầm mắt của cậu, rõ ràng là giữa mùa hè tháng 7, nhưng Khương Nguyên lại giống như bị một thùng nước đá đổ từ trên đầu xuống, rõ ràng người đàn ông vừa rồi còn nắm tay cô hứa hẹn chân thành, giờ phút này lại đặt chuyên gia trang điểm của cô lên bàn làʍ t̠ìиɦ, tay còn đeo nhẫn cưới, nhưng đang xoa vυ' của chuyên gia trang điểm.

Khương Nguyên phản ứng lại trước, che mắt Lâm Vân lại, xoay cậu lại. Hôm nay vì cô đang mặc váy cưới nặng nề, mang giày cao gót không thấp, giờ phút này cao hơn Lâm Vân không ít.

“Đừng nhìn, đừng nhìn nữa em..." Trong lòng cô coi Lâm Vân như một đứa trẻ. Đương nhiên là trẻ con không thể nhìn những thứ da^ʍ ô này. Ngoài miệng nói bảo cậu đừng nhìn, còn cô lại nhìn đôi nam nữ chó má kia trầm luân trong tìиɧ ɖu͙©.

Thời sinh viên, tất cả bạn bè đều hâm mộ Lâm Phong theo đuổi cô không rời, người đàn ông đó đẹp trai lại hào phóng, đã yêu Khương Nguyên ngay từ cái nhìn đầu tiên.