Không Cần Tới Hai Người

Chương 1

1.

Kỳ thi cuối kì năm nay đột nhiên thay đổi quy cách.

Không sắp xếp vị trí theo thành tích mà thông qua rút thăm ngẫu nhiên.

Vốn dĩ đã tính toán xong với chiến hữu của mình rồi nhưng lúc này, tôi lại bị xếp ngồi giữa phòng thi, lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa.

Xung quanh đều là những người xa lạ.

Người ngồi bên trái kia là học bá Đường Dục Dương đúng không?

Nghe chừng khó hợp tác lắm...

2.

Cả cái trường này có ai mà không biết Đường học bá.

Không chỉ vì cậu ta đẹp trai mà còn bởi vì có lần cậu đã bỏ xa người đứng ở vị trí thứ 2 với khoảng cách 104 điểm trong kỳ thi tháng.

Cũng vì lẽ đó, lúc chuông tính thời gian làm bài vang lên, tôi đã lén lút nhìn sang.

Nét chữ cứng cáp, tốc độ vừa phải, chỉ là cậu ấy ở xa quá, tôi không thể nhìn rõ được...

Nhìn cho cố, cuối cùng vẫn không biết người ta chọn C hay D.

Tôi bĩu môi, bất lực nhìn đề thi của mình.

Văn hay Anh thì còn cố gắng được nhưng toán thì là ngõ cụt của tôi rồi.

Nhìn đề thi chán chê, tôi lại quay sang nhìn anh bạn kia.

Kết quả, va ngay vào ánh mắt lóng lánh ánh sao của cậu ấy.

3.

Đường Dục Dương - học bá số 1 của cái trường này hoá ra là một người rất rất tốt.

Cậu ấy vậy mà lại đồng ý cho tôi xem đáp án của mình.

Như thể sợ tôi không nhìn được, còn cố ý đẩy gần về phía tôi.

Tôi khẽ nói tiếng cảm ơn, thấy vậy, cậu cũng cười rất tươi.

Tôi chưa thấy ai cười đẹp như vậy cả, trong khoảnh khắc có chút thất thần.

Lúc nhịp tim tăng lên, tôi không biết là do mình đã gian lận thành công hay là vì... cậu ấy nữa.

4.

Chiều nay thi 2 môn, giữa 2 lần thi, chúng tôi có 30" để nghỉ ngơi.

Nhìn sang chỗ ngồi bên cạnh thì phát hiện học bá đã đứng dậy rồi, có lẽ là đi vệ sinh.

Lúc trở về, cậu bất ngờ đi đến trước mặt tôi.

Dáng người cậu cao lắm, cậu cúi đầu nhìn tôi, những ngón tay đặt trên mặt bàn, cả bóng hình như ôm trọn lấy tôi.

"Cậu copy toàn bộ đáp án của tôi đúng không?"

Ánh mắt của cậu vừa nghiêm túc vừa kiên nhẫn.

Giọng nói của cậu thì vừa ấm áp vừa dịu dàng.

Dù có hơi chột dạ nhưng đối mặt với sự ân cần này, tôi cũng thoải mái gật đầu.

"Tôi vừa nhìn đề của cậu, đề của chúng ta chia làm 2 mã A, B."

"..."

Vậy là, tất cả đi tong rồi?

5.

Lúc vào môn thi thứ 2, nửa hồn tôi như ở trên mây.

Phần còn lại thì bị một sự tác động vật lý khá nhẹ gọi về.

Có người ném giấy?

Mở ra xem thử thấy ở bên trên chi chít chữ viết.

Lúc này, một vị giám thị đi giày cao gót không biết từ đâu xuất hiện giật lấy tờ giấy còn chưa mở hết ở trên tay tôi.

"Được lắm, Ngô Ưu Ưu, không chịu khó học hành mà còn bày trò gian lận."

"Không cần thi nữa, 0 điểm."

"..."

"..."

Tôi bị giáo viên đưa ra khỏi phòng thi, đến cơ hội giải thích cũng không có.

Nhưng vẫn kịp nhìn lại phòng thi một lần nữa.

Từ mọi góc độ, chỉ có một kẻ tình nghi duy nhất...

ĐƯỜNG DỤC DƯƠNG!

Quả nhiên là cậu ta!

Vậy mà cậu ta lúc này lại bình chân như vại nhìn tôi bị kéo khỏi phòng thi.

Đây là muốn chơi tôi đúng không???

6

Tôi ngồi trên cầu thang.

Vừa ôm chân vừa sụt sịt.

Không phải là tôi không muốn đi mà là vẫn chưa đến giờ tan học.

Nhìn mấy chú chim nhỏ ở đằng xa, tôi ước mình cũng được giống như chúng, tự do bay nhảy, thật là tốt biết bao.

Những dòng suy nghĩ lan man vẫn chưa đi đến hồi kết thì đột nhiên có một người xuất hiện...

Không thể phủ nhận rằng, Đường Dục Dương sở hữu một gương mặt cực kì điển trai

Nhưng cũng không phải vì vậy mà tôi quên việc cầm balo đên đập cho cậu ta mấy phát.

"Cậu là gián điệp à?"

"Chúng ta có thù gì đúng không?"

"..."

Cậu để mặc tôi làm loạn, biểu cảm chẳng có lấy một chút biến đổi.

Còn tôi, ngược lại, càng cảm thấy bực bội hơn.

"Xin lỗi cậu, lần đầu tiên gian lận, không biết nắm bắt thời cơ cho lắm."

Lại là cái giọng ấm áp đó

Quỷ mới tin.

"Toán sai hết rồi, môn này lại 0 điểm, lại tụt hạng nữa rồi huhuhu..."

Nghĩ đến đây tôi không cầm được nữa mà oà lên nức nở.

"Cậu khóc cái gì chứ?"

Đường Dục Dương rõ ràng bị tôi doạ đến giật mình, nhưng vẫn kịp đưa tay áo ra cho tôi lau nước mắt.

"Không sao, tôi tụt hạng cùng cậu, có được không?"

"..."

Kiểu động viên gì thế này???

Có quỷ mới tin.

7

Việc phân lớp của năm tiếp theo dựa trên kết quả của kỳ thi cuối năm ngoái.

Bởi vì ăn trọn một con 0, tôi vẫn tại vị ở lớp 16 quen thuộc.

Lớp có thành tích có thể nói là ổn định nhất trường...

Chỉ có điều, Đường Dục Dương sao cũng ở đây?

Cậu ta đáng nhẽ phải yên ổn ngồi trong lớp 1 mới đúng chứ?

Thấy tôi bước vào lớp, anh em chí cốt của tôi nồng nhiệt chào đón.

Còn cậu cũng vẫy tay chào tôi như thật?

"Tao kể mày vụ này...."

"Đường Dục Dương chỉ làm đúng 1 tờ đáp án môn toán, 5 tờ còn lại trắng tinh."

"..."

Cậu ta ăn trúng cái gì rồi sao?