Sí Hạ

Chương 9: Hợp đồng (Hơi H)

Hạ Tri khó hiểu quay đầu lại: "Dấu gì cơ...ưʍ..."

Cả người cô bị một lực kéo mạnh tới bất ngờ lôi đi, lọt thỏm vào cái ôm của ai đó.

Chu Sí hoàn toàn không cho cô chút thời gian nào để suy nghĩ, anh nhanh chóng đè cô xuống rồi hôn lên. Câu nói còn đang dang dở của Hạ Tri bị chặn lại, chút âm thanh vụn vặt cũng sớm biến mất giữa cảnh tượng môi lưỡi giao hòa triền miên.

Chu Sí cũng không rảnh rỗi, anh dùng một tay để đỡ lấy cái cổ non mềm của cô gái, tay còn lại thì túm chặt lấy cổ tay cô. Anh dùng hành động ấy để ép cô phải ngửa mặt lên đón nhận nụ hôn mạnh mẽ nồng nàn của mình.

Hơi thở nóng bỏng như ngọn lửa thiêu đốt khẽ khàng lướt qua chóp mũi nhỏ xinh, y như cái khí thế mạnh mẽ mà nụ hôn sâu của anh mang tới vậy.

Hạ Tri không chịu nổi nữa, cô vội vàng vươn tay tới đẩy anh ra: "...Sẽ bị người khác nhìn thấy đó."

"Không đâu mà."

Chu Sí hạ giọng dỗ dành cô, lòng bàn tay ấm nóng xoa nhẹ cái gáy trơn mịn kia, đầu lưỡi linh hoạt lướt qua hàm răng đều đặn trắng ngà. Anh thả cổ tay nhỏ nhắn kia của cô ra, bàn tay ấm nóng từ từ trượt xuống mu bàn tay cô, từng ngón kề cận đan xen với nhau trông cực kỳ thân mật khắng khít.

Mười ngón tay đan chặt như rừng cây bén rễ mãi mãi nương tựa vào nhau, quyết không xa rời.

Hạ Tri bị anh hôn đến mức cả người mềm nhũn. Cô đang tựa lưng vào một cái thân cây cao lớn thô to, vỏ cây nứt nẻ chằng chịt đè lên sống lưng mẫn cảm đem tới xúc cảm kỳ lạ, khiến cô thấy chỗ nào trên người mình cũng vừa tê vừa ngứa.

“Hạ Tri, đáp lại tôi đi nào.”

Chu Sí chẳng thấy thỏa mãn tí nào, anh nhéo nhẹ mấy ngón tay thon mảnh của cô, khàn giọng dụ dỗ.

“Tôi không làm đâu.” Sóng nước lấp lánh gợn lăn tăn trong khoé mắt cô.

"Em sẽ."

Hạ Tri cứ nghĩ ý anh là muốn cô muốn ôm anh, thế nên cô chỉ đành vòng tay lên ôm lấy cổ anh.

Trong lòng Chu Sí thấy cực kỳ đắc ý, l*иg ngực khẽ rung lên từng hồi vì anh phải nhịn cười đến mức sắp nghẹn thở.

Đúng là càng làm càng sai mà.

"Thế mới ngoan chứ. Bé cưng à, hé miệng ra nào."

"Đừng quên hít thở đấy nhé."

Anh dùng ánh mắt trìu mến nhìn chằm chằm cái miệng nhỏ đỏ tươi ướŧ áŧ của Hạ Tri, sau đó cúi đầu ngậm lấy rồi đẩy đầu lưỡi vào. Hạ Tri ngoan ngoãn hé môi ra chiều theo ý anh, để anh xông thẳng vào.

Cô thuận theo như vậy vốn chỉ để nụ hôn này nhanh chóng kết thúc thôi, hôm nay cô muốn về nhà sớm chút.

Chu Sí vẫn mạnh mẽ công kích trong miệng cô, Hạ Tri bị nụ hôn cuồng nhiệt ấy của anh làm cho choáng váng. Đầu óc cô như đang lơ lửng trên mấy tầng mây, không nhịn được mà rêи ɾỉ ra tiếng.

Hơi thở của cô dần hỗn loạn hơn bao giờ hết, toàn thân mềm nhũn ra nên phải tựa lưng vào gốc cây kia. Nhưng tựa được một lúc lại thấy sống lưng đau nhức, cô chỉ đành kiễng chân lên chúi người về phía trước. Bàn tay nhỏ gầy bám chặt lấy người Chu Sí, cô trao anh nụ hôn nồng nàn như thể người sắp chết đuối chợt vớ được cọc vậy.

Chu Sí vui vẻ cứ như đứa trẻ con vừa được người lớn cho kẹo vậy. Anh tỏ ra cực kỳ hào hứng, hết liếʍ mυ'ŧ lại điên cuồng đuổi theo gặm cắn chiếc lưỡi nhỏ xinh mềm mại của cô. Mật ngọt mới tiết ra liền bị hút hết đi làm cho nụ hôn ấy sâu thêm, nhất định không chịu ngừng nghỉ dù chỉ trong giây lát.

Cả người Hạ Tri dần nóng rực hết cả lên, lớp mồ hôi tinh mịn thấm đẫm lớp áo mỏng sau lưng. Cô ngửa cổ lên cố gắng thở hổn hển, vội vàng hạ tay xuống túm lấy hai má của Chu Sí rồi đẩy anh ra, dùng lòng bàn tay nhỏ ấm áp bịt kín miệng anh.

“Mình dừng lại được chưa?”

Chu Sí khẽ nghiêng đầu hôn nhẹ lên lòng bàn tay cô, dùng dáng vẻ được nước lấn tới để dính lấy cô: "Chưa được. Hợp đồng dài quá đi mất, tôi phải xem kỹ lại đã."

"Tôi bị đau lưng. Mình tạm ngừng đã nhé?"

Chu Sí nhấc cả người cô lên để hai người đổi chỗ với nhau. Anh cúi người xuống, khẽ hôn nhẹ theo chiều lên từ trên xuống, từ hai gò má ửng hồng ấm nóng đến cái cổ thon dài, rồi cả phần xương quai xanh tình xảo của cô nữa.

“Xin lỗi nhé, để tôi xoa lưng cho em.”

Lòng bàn tay to rộng của Chu Sí lần theo gấu áo đồng phục rồi chui tuột vào trong, phủ lên tấm lưng gầy của cô.

"Không cần đâu!"

Hạ Tri hoảng hốt hét lên một tiếng. Cô nhảy dựng lên muốn trốn đi nhưng lại bị anh giữ chặt lấy, nhất quyết không chịu buông ra.

Bàn tay ấm nóng của cậu nam sinh nhẹ nhàng vuốt ve, vì thường xuyên chơi bóng nên trong lòng bàn tay dần hình thành lớp chai mỏng. Giờ đây, đôi bàn tay có chút thô ráp ấy lại đang nhẹ nhàng xoa nắn tấm lưng trắng nõn mềm mại của cô.

Bàn tay anh lướt qua chỗ nào là da thịt ở nơi đó đều run nhẹ lên như thể bị điện giật vậy. Hạ Tri nổi hết da gà: "Cậu đừng sờ nữa mà...thế là được rồi."

Tay Chu Sí chạm tới móc khóa áσ ɭóŧ, ngón tay lướt một cái là móc khóa cứng chắc đã bật ra. Anh chèn ngón trỏ vào, lần mò theo dây áo ngực để tìm đường đến hai bầu ngực đẫy đà của cô.

"Ừm. Phía trước của bé cưng cũng cần được xoa bóp mà nhỉ."

Đôi con ngươi của Hạ Tri co lại, cô đang muốn vùng vẫy đẩy người kia ra thì bầu ngực non mềm chợt bị anh tóm lấy.

"Cậu…mau bỏ tay ra!" Cô điên cuồng vùng vẫy và bắt đầu đấm đá lung tung lên người anh.

Chu Sí rít lên một tiếng đầy thỏa mãn. Cảm giác mềm mịn truyền tới từ lòng bàn tay thô ráp khiến anh thấy hạnh phúc không thôi, đúng là mềm mại chết đi được.

Chết tiệt, hương vị ấy thơm ngọt như sữa bò vậy.

Anh hạ tay còn xuống vuốt ve chiếc eo thon gọn, sau khi tìm được điểm mẫn cảm nhất trên người cô liền dùng sức véo một cái thật mạnh.

Hạ Tri bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đột ngột chợt mềm nhũn cả người, cô co người cong eo lại như con tôm nhỏ, nằm bẹp trong lòng anh. Cả người cô rũ xuống, tựa nhẹ lên l*иg ngực của Chu Sí, bầu ngực non mềm nằm gọn trong lòng bàn tay Chu Sí còn đang run lên nhè nhẹ.

Đồi núi căng đầy hơi run rẩy, khẽ nảy lên nảy xuống như một chiếc lò xo.

Nhưng anh vẫn muốn trêu chọc cô đôi chút, bắt đầu đùa dai đầy ác ý:

"Bé cưng à, chỗ này của em bị căng sữa hả? Không thì sao chúng lại mềm mại như thế được?"

Hạ Tri xấu hổ tới mức vùi đầu xuống như con đà điểu. Cô cắn một cái lên ngực anh, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu im đi."

Phản ứng này của cô khiến Chu Sí thấy rất hài lòng. Năm ngón tay thon dài của anh bắt đầu vuốt ve nhẹ nhàng trên bầu ngực non mềm, càng nhào nặn thì chúng càng dẻo dai hơn.

"Cắn nhiều hơn nữa cũng được mà, dù sao thì lát nữa tôi cũng sẽ trả đủ cho em."

Chu Sí duỗi bốn ngón tay còn lại từ trong khe ngực ra, cuốn lấy núʍ ѵú nhỏ xinh của cô, nhẹ nhàng xoa bóp mấy cái.

Bàn tay của cậu nam sinh kia ấm áp đến lạ kỳ, xoa đến đâu là lại khiến Hạ Tri rêи ɾỉ ra tiếng đến đấy. Tay cô run đến mức chỉ có thể khều nhẹ cánh tay anh.

Tê.

Lực tay của Chu Sí cũng dần tăng lên.

Bàn tay anh bắt đầu chu du khắp nơi trên vùng đồi núi mềm mại của cô, cứ như thể chúng chỉ là một khối đất sét vô tri vô giác, có thể để mặc anh ra sức nhào nặn thành đủ loại hình thù kỳ dị vậy. Anh cứ kéo nhẹ núʍ ѵú rồi nhào nặn bầu ngực liên tục, có lúc lại ép chúng vào với nhau như mấy trái bóng nảy, ve vuốt không rời tay.

Sau đó, anh lại dùng ngón cái gãi nhẹ lên nụ hoa mềm mại đang run rẩy nhô lên kia, liền nhận ra cả người cô đang run rẩy không ngừng trong tay mình.

"Thoải mái không nào?"

"Không thoải mái tí nào hết...thả tôi ra...Chu Sí...a..."

Hạ Tri bị anh bóp nhẹ một cái mà run đến mức không thốt nên lời.

Chu Sí buông tha cho cái eo nhỏ tội nghiệp của cô, anh vươn tay lên nhéo nhẹ quai hàm nhỏ xinh, ép cô ngẩng đầu lên nhìn mình. Đôi môi đỏ hồng kia hoàn toàn thu hút được sự chú ý của anh, ngón cái nhẹ nhàng vân vê trên khóe môi, anh dùng ánh mắt tối tăm mà ái muội nhìn cô chăm chú.

“Em cũng cứng miệng phết đấy nhỉ, Bé cưng.”

Sau đó, anh vươn tay phải lên, dùng hai ngón tay kéo núʍ ѵú nho nhỏ kia rồi lại thả ra. Anh còn nghịch ngợm đến mức chụm hai đầu ngón tay lại và búng nhẹ bầu ngực đẫy đà kia một cái. Bầu vυ' to tròn thơm ngọt mang theo hương sữa béo ngậy liền lắc lư qua lại ngay lập tức như gợn sóng long lanh.

Anh vùi đầu vào vào giữa khe ngực của cô.

"Chỗ này mềm mại chết đi được ấy."

Nhưng anh lại ngửa đầu lên lần tìm đến bờ môi cô, dâng tặng cho cô một nụ hôn mềm nhẹ dịu dàng đến mức gần như thành kính.

Hạ Tri đang tính nói gì đó thì miệng lại bị bịt kín thêm lần nữa, tới lúc câu chữ vụn vặt rời khỏi bờ môi lại biến thành từng tiếng nức nở nghẹn ngào. Ý của cô chỉ là "cậu dừng lại được chưa" thôi mà?

Ánh nắng vàng ruộm len lỏi trong rừng cây nhỏ, hàng mi dài cong vυ't của cô khẽ run lên, nước mắt tuôn rơi đầy mặt, dưới ánh nắng chiều chợt rực sáng long lanh như những chú bướm vàng óng ánh.

Chu Sí giật mình, anh sợ lũ bướm trước mặt bị dọa bay đi mất nên vội vàng dừng lại. Anh vươn tay tới, dịu dàng cong tay lau đi giọt lệ còn đọng lại trên khuôn mặt đỏ bừng của cô.

"Lúc trước em cũng từng cởi hết đồ ra rồi mà, tôi còn ngắm em cả buổi chiều đấy."

"Ồ? Bây giờ mới thấy xấu hổ thì đã muộn rồi mà, không phải sao?"

Cuối cùng thì đầu óc đang mơ màng của Hạ Tri mới phản ứng lại. Cô vừa đấm ngực anh vừa dậm mạnh vào chân anh.

"Đồ biếи ŧɦái...ưʍ..."

Chu Sí lại hôn cô cái nữa, anh nhếch mép thừa nhận: “Ừ, tôi là tên biếи ŧɦái đó.”

Cứ như thể anh cực kỳ sung sức vậy, anh rất hay thuận theo ý của Hạ Tri và chứng minh những lời ấy bằng hành động. Bầu vυ' căng đầy của Hạ Tri bị nam sinh không biết mệt mỏi này giày vò đến mệt nhoài, trong lòng cô chỉ còn suy nghĩ rằng mình phải nhanh chóng trốn khỏi rừng cây nhỏ này.

Vào cái ngày mưa mà cô bị anh giữ lại nhà ấy, Chu Sí đã dắt cô đến căn phòng máy tính tối tăm trong nhà mình, rồi bắt cô lột hết đồ ra để mình có cơ hội quan sát cơ thể cô suốt chiều hôm đó.