Sí Hạ

Chương 7: Cập nhật trước thời hạn

Ở đây, ngay sau tòa giảng đường có một đài phun nước nhỏ và từng hàng cây long não* toả hương thơm ngát.

*Cây long não (nguyên văn là 香樟): Hay còn gọi là "Dã hương" (danh pháp khoa học: Cinnamomum camphora), là một loại cây thân gỗ cao lớn xanh ngát mắt, có thể cao từ 20 đến 30m. Lá cây có bề mặt nhẵn bóng như sáp và có mùi thơm khi bị vò nát bằng tay. Khi mùa xuân tới, lá cây sẽ chuyển sang màu xanh lục nhạt, tán cây trổ hoa nhỏ màu trắng. Hoa tàn sinh ra thứ quả nhỏ màu đen thuộc loại quả mọng, mọc thành từng cụm với đường kính khoảng 1cm.

Hạ Tri thấy đoàn người vẫn luôn vây quanh mình đã tản đi gần hết, cô vội đuổi theo anh.

"Chu Sí này, cậu có thể không nói chuyện với tôi khi chúng ta ở trường không?"

“Vì sao?” Cậu nam sinh quay đầu lại nhìn cô.

"Tôi không muốn biến mình thành trung tâm của sự chú ý."

Hạ Tri khẽ cau mày. May là hành động đó chỉ xảy ra trong một khoảnh khắc, nên ai đó mới không phát hiện ra.

Chu Sí: “Vậy em cứ trả lời tin nhắn của tôi đi, tôi vốn là người hay nói nhiều mà. Nếu không muốn tôi nói chuyện với em thì phải gõ chữ đi chứ.”

Anh gõ nhẹ mấy cái vào màn hình điện thoại.

"Điện thoại di động của em đâu?"

Hạ Tri lục túi lấy điện thoại ra.

Cô vẫn luôn giữ chiếc điện thoại này bên mình, vì sợ mẹ đột ngột muốn liên lạc với cô.

Cô mở khoá màn hình ra, có vô số tin nhắn mới từ WeChat hiện lên trên màn hình.

Trong “lớp học phụ đạo” cuối tuần trước, Chu Sí đã hỏi cô, tại sao cô lại không chịu trả lời tin nhắn của anh? Hạ Tri nói mình không muốn trả lời, mà phí nhắn tin cũng khá đắt.

Tự nhiên Chu Sí lại cười lớn một tiếng, anh bảo.

Bé cưng à. Thế thì chúng mình thêm nick WeChat đi.

Hạ Tri bấm vào khung chat, hình đại diện nick WeChat của cậu nam sinh kia là cảnh bóng lưng của ai đó in trên ngọn núi cao phủ tuyết trắng xóa.

Tên WeChat là [Z Sí].

...

Tin nhắn bắt đầu được gửi tới từ ngày hôm qua, anh hỏi cô đã về tới nhà chưa. Tin trả lời đầu tiên của Hạ Tri là tới rồi.

Hạ Tri không muốn trả lời mấy tin nhắn tiếp theo nên cô liền để điện thoại ở chế độ "Không làm phiền".

"Đưa tôi xem nào."

Chu Sí giật lấy chiếc điện thoại di động từ trong tay Hạ Tri, cô cố vươn tay lên lấy lại.

“Trả lại cho tôi.”

Chu Sí giơ tay cầm điện thoại lên cao hơn, anh ngẩng đầu nhìn rồi dùng một tay nghịch điện thoại, tay còn lại thì vừa xoa nhẹ lêи đỉиɦ đầu cô.

Sau khi thấy rõ những thứ xuất hiện trên màn hình, anh lại vui vẻ ngân nga chế giễu cô:

"Đã không thèm đặt biệt danh rồi lại còn block tôi nữa chứ?"

Hạ Tri vội nhảy lên níu lấy cánh tay anh.

Bộ ngực nảy nở nhanh chóng áp tới, vô tình cọ xát đôi chút với mạch máu trên cánh tay anh, mềm mại đến mức khiến cho đầu óc người ta hoàn toàn rối tinh rối mù.

"Cậu đưa cho tôi trước đã, tôi sẽ đặt biệt danh cho cậu ngay!"

Chu Sí thoải mái trả lại điện thoại cho cô, vô cùng thích thú khi thấy cô vội vàng thao tác trên màn hình.

"Được, vậy Tri Tri định đặt biệt danh kiểu gì đây?"

Hạ Tri nhìn qua một cái, cái nick đó đang được ghim ở vị trí đầu tiên.

"Không được đổi đâu đấy, không thì em tự gánh chịu hậu quả nhé."

Lời của cậu nam sinh ấy rơi vào tai cô.



Không thể để tên của anh lộ ra ngoài được, không thì các bạn cùng lớp sẽ phát hiện ra ngay khi họ vừa trông thấy mất.

Chỉ có thể dùng emoji* để thay thế thôi.

*Emoji (nguyên văn là 表情): Là các ký tự dạng hình ảnh xuất hiện trong các tin nhắn điện tử và trang web. Một số ví dụ về emoji là 😃, 😭, và 😈... Emoji có nhiều loại, bao gồm biểu cảm khuôn mặt, vật dụng thường ngày, địa điểm, nơi chốn, đồ ăn, thời tiết, động vật…

Da đầu của Hạ Tri căng cứng lên, chọn đến nỗi hoa cả mắt: “Cái này đi.”

Cô chọn một cái emoji hình con quỷ nhỏ màu tím tên là [Ác ma].

...Đúng là rất hợp với Chu Sí.

Chu Sí thấy nó rất đặc biệt, khóe môi anh cũng hơi cong lên.

"Tiểu ác ma phải không? Được đó."

Chu Sí vỗ nhẹ lên đầu cô, đầu lưỡi trong khoang miệng xoay chuyển liếʍ lên chiếc răng nanh, dùng vẻ mặt “sớm muộn gì thì tiểu ác ma cũng sẽ ăn thịt cô thôi” để nhìn cô.

Hạ Tri không nhìn thấy cái biểu cảm xấu xa đó của anh, cô vừa nghe thấy chữ "Được" kia của anh thì liền thở phào một hơi.

Đây là hàm ý thực sự của chuyện bị ép đồng ý nhỉ. Cuối cùng cũng lừa được anh rồi.

"Vậy thì, tôi cũng sẽ tìm thêm một cái emoji cho em."

Hạ Tri ngẩng đầu lên nhìn anh, cô chợt thấy hơi cạn lời.

Cô thầm oán trong lòng: Anh đang chơi trò gia đình đấy à? Kiểu cậu có thì tôi cũng phải có ấy.

Chu Sí nhanh chóng thao tác trên màn hình rồi đưa máy lại cho cô: Bé cưng [Cá nóc].

Thứ được thêm vào chính là một cái emoji hình con cá nóc béo tròn mũm mĩm.

Hạ Tri vừa nhìn thấy cái biệt danh [Bé cưng] này liền thấy cực kỳ chán ghét, trong lòng ớn lạnh đến mức cả người nổi hết da gà lên.

Cô vội vàng quay mặt đi, giả bộ ân cần nói: “Ha ha, cá nóc có độc. Cậu nhớ cẩn thận chút nhé.”

Chu Sí bất ngờ cúi đầu xuống hôn cô, hồn nhiên đáp:

"Tôi đã nếm thử em rồi mà, đâu có độc đâu."

Đôi đồng tử của Hạ Tri co lại trong nháy máy. Hai mắt cô trợn tròn lên, tới lúc này mới chợt nhận ra mình bị người ta hôn.

"Tôi đã bảo cậu không được phép làm thế này khi hai ta ở trường rồi mà!"

Cô vô thức đưa mắt ra quan sát xung quanh, nhưng không có ai tới đây cả. May là chỗ này khá xa, lại còn bị đám cây cối um tùm và cái đài phun nước kia chắn hết tầm mắt nữa.

“Thế nào cơ? Như này ấy hả?” Anh lại hôn lên môi cô một cái nữa rồi bật cười tránh né.

Hạ Tri lại bị anh tấn công bất ngờ, trong lòng thấy vừa xấu hổ vừa phẫn nộ, cô vội vàng vươn hai tay tới đẩy mặt anh ra: “Cút đi!”

Chu Sí: “Bé cưng à, đâu có ai nhìn thấy đâu. Thế nên lần này không tính nhé.”

Anh tung di động lên xuống mấy cái, uể oải nói tiếp:

“Nếu lúc ở trường chúng ta cứ giả vờ nói chuyện như thể mình không quen biết nhau, thì thời gian thực thi hợp đồng sẽ ngắn lắm đó. Vậy chẳng phải tôi sẽ rất thiệt thòi hay sao?”

Chu Sí co tay lại, chậm rãi vỗ nhẹ lên trán cô:

“Thế nên khi ở trường, em vẫn phải chơi chung với tôi.”

Trong lòng Hạ Tri thấy hơi bất đắc dĩ, cô chỉ còn cách cố gắng ra điều kiện rồi thương lượng thêm với anh:

"Vậy thì cậu không được phép làm phiền việc học của tôi, không được nhắn tin trong giờ học, không được chiếm dụng thời gian học bài của tôi, kể cả là sau giờ học. Đừng trực tiếp tới tìm tôi trước mặt mọi người. Chúng ta phải giả vờ như thể không hề quen biết nhau khi hai ta ở trường."

Cô nói rất nhiều.

Chu Sí chỉ nói có thể.

Hạ Tri không tin lắm: “Cậu đã nói được thì phải làm được đó, không cho phép lùi bước đâu. Sắp tới giờ học rồi, tôi đi đây.”

Cô quay đầu rời đi ngay mà không hề nhìn lại.

“Nhớ trả lời tôi đấy.” Chu Sí cố ý hét lớn sau lưng cô.

Hạ Tri ngừng bước, thực sự không nói nên lời nữa. Cô giận dỗi tăng tốc rời đi, mở khoá điện thoại lên rồi vừa đi vừa trả lời tin nhắn bằng một cái emoji.

Ting. Chu Sí đã nhận được thông báo có tin nhắn.

Bé cưng [Cá nóc]: [Người tí hon màu trắng đánh đấm thô bạo với một người tí hon màu trắng khác].gif*

*Gif: Là tên viết tắt của Graphics Interchange Format, là một dạng ảnh động không có âm thanh được CompuServe phát triển vào năm 1987 mới mục đích nén những hình ảnh với chất lượng tốt lại thành tệp nhỏ để truyền tải qua đường truyền có lưu lượng nhỏ.

Chu Sí chợt cười to. Anh bấm vào nhóm chat hỏi thăm một lượt, để xem có ai có gói emoji theo style đáng yêu không.

Trầm Khâu Lĩnh: [?]

Hồ Hiệt Hạo: [Bị hack nick rồi à?]

Nguyễn Xuyên: [Phát tình hử?]

...

Chu Sí không thèm để ý tới họ nữa, anh chuyển sang nhóm khác nhặt được một đống emoji, quyết đoán chọn một cái rồi gửi sang cho Hạ Tri.

Hạ Tri đã đi đến trước cửa lớp học, cô đang định lấy điện thoại di động ra đặt lên lên bàn.

Trên cái nick được ghim lên vị trí đầu tiên có một một cái chấm nhỏ màu đỏ. [Emoji hoạt hình] đang hiển thị trên màn hình.

Hạ Tri mở nó ra:

【Hai chú gấu Koala màu hồng phấn đang dính sát lấy nhau】.gif



Áng thơ trong đầu Tri Tri dường như đã bị ảnh hưởng bởi cảnh sắc rực sáng trong veo ngoài cửa sổ.

Tên WeChat là [Hạ Chí*].

*Hạ Chí (nguyên văn là 夏至): Là một tiết quan trọng của mùa hè theo lịch 24 tiết của Trung Quốc, là khoảng thời gian bắt đầu từ ngày 21 hay 22 tháng 6 Dương lịch (khi kết thúc tiết Mang chủng) và kết thúc vào ngày 6 hay 8 tháng 7 Dương lịch (khi tiết Tiểu thử bắt đầu).