Cứ như thể vừa nhận được sự khích lệ lớn lao nào đó vậy, anh bắt đầu tìm cách hé miệng cô ra, ngập ngừng hôn nhẹ từng chút một lên đầu lưỡi non mềm của Hạ Tri.
Nhưng chỉ được một lát, thiếu niên trẻ tuổi đã vững tay ôm chặt lấy gáy cô để làm nụ hôn này sâu hơn. Hơi thở hổn hển cũng dần trở nên nặng nề, anh hành động tham lam và mê luyến như thể muốn xé toạc cả người Hạ Tri ra rồi dung nhập máu thịt nóng hổi của cô vào cơ thể mình vậy.
Hai người không ngừng trao đổi nước bọt với đối phương. Ngọn gió thoảng qua khẽ vén tấm sa mỏng trắng trong như ngọc lên, đóa hoa nhỏ màu vàng nhạt toả hương thơm như si như say, mềm dịu quanh quẩn bên hai người bọn họ.
Chu Sí kéo Hạ Tri vào một nụ hôn dài gần mười phút nữa ở ngay trước bàn học, triền miên mãi không dứt.
Sau khi hôn xong, Chu Sí lại ngả đầu tới tựa trán với đối phương. Khi môi lưỡi miễn cưỡng dứt nhau ra còn kéo theo một sợi chỉ bạc đầy vẻ ám muội mập mờ.
Nếu như lúc này Hạ Tri chịu mở mắt ra, chắc chắn cô sẽ nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của Chu Sí khi anh hơi uốn lưỡi vào trong.
Tiếng thở hổn hển vang vọng trong gian phòng nhỏ.
Chu Sí cố gắng rút lui khỏi bể tình đang sục sôi trong đáy lòng, giọng anh khàn đi trông thấy.
"Bé cưng giỏi quá, lúc nãy em vừa mới đáp lại tôi nhỉ?"
Hạ Tri cố mở to đôi mắt còn đang mơ màng của mình. Tình triều vừa mới dứt mà đôi mắt cô đã long lanh đến lạ thường, cái miệng nhỏ hơi hé mở, trông vừa tHuần khiết vừa dâʍ đãиɠ.
Cổ họng của Chu Sí như nghẹn lại khi anh được chứng kiến cảnh tượng sắc tình này.
Làm đi*.
*Từ gốc là 草 (cǎo - cỏ), chắc tác giả chơi chữ với 我操 (wǒ cāo - đệt), chỉ việc làʍ t̠ìиɦ.
Khí huyết toàn thân đột ngột sôi trào, phần thân dưới lại hơi sưng lên đôi chút.
Anh nắm lấy đôi bàn tay nhỏ xinh mềm mại như không xương của cô, hôn cô thật sâu rồi trầm giọng cầu xin:
"Bé cưng này, em đừng quyến rũ tôi như thế chứ."
Anh chỉ sợ mình sẽ không nhịn được mà đè nghiến người cô xuống rồi xử lý ngay tại đây mất.
Chu Sí kéo tay cô lần từ từ xuống dưới, dùng giọng điệu mê hoặc mà gọi cô hết lần này đến lần khác:
"Tri Tri ơi-"
"Bé cưng à."
"Em giúp tôi nhé?"
Đã tích đủ năng lượng, chỉ chờ đợt tổng tấn công.
Sắc mặt của Hạ Tri khẽ thay đổi, cứ như thể mình vừa vô tình chạm phải vật gì đó nóng đến phỏng tay vẫy. Cô vội vàng rụt tay lại, quay hẳn người sang phía khác.
Thanh âm trong vắt như sứ, còn mang theo chút giọng mũi.
“Cậu tự xử lý đi.”
Chu Sí lại cuốn lưỡi vào trong miệng, đổi cách khác để thuyết phục cô.
"Thế này đi, em giúp tôi hoặc tôi sờ em. Em tự chọn một cái đi."
Hạ Tri đỏ bừng mặt, quay đầu lại nhìn anh.
"Chỉ có đồ ngốc mới chọn thôi. Tôi không chọn cái nào hết."
Cô quay lưng lại với anh.
Chu Sí cười toe toét đến mức hai bên bả vai cũng run rẩy theo, không lừa được cô rồi.
Anh kéo mặt Hạ Tri quay lại phía mình, dùng phần gan bàn tay đỡ lấy hai bên má cô. Hơi dùng lực véo nhẹ, cái miệng nhỏ của Hạ Tri liền chu phồng lên, trông đáng yêu chết đi được.
Anh nghiêng đầu rướn tới cắn nhẹ một miếng.
Thế mà còn phát ra một tiếng "phóc" nho nhỏ.
"Cá nóc nhỏ, em thật thông minh, hôm nay tôi tha cho em đấy."
Chu Sí xắn vạt dưới của chiếc áo tay ngắn lên, để lộ ra cơ bụng săn chắc và đường nhân ngư sắc sảo mà tuấn mỹ. Những đường nét duyên dáng ẩn hiện trên làn da trắng trẻo lạnh lùng của anh mang tới vẻ mạnh mẽ nhưng vẫn căng tràn sức trẻ.
Hạ Tri nhìn thấy Chu Sí đứng dậy đi vào phòng tắm.
“Bé cưng, em không được nhìn trộm đâu đấy.”
“Ai thèm nhìn cậu chứ!”
Thứ duy nhất đáp lại cô chính là tiếng cười đùa vui vẻ của người đàn ông.
Hạ Tri sắp tức chết rồi.
Cái tên biếи ŧɦái chết tiệt này. Kiếm đâu ra nhiều cách xưng hô thế nhỉ.
Cô nhảy xuống khỏi bàn, lôi bài thi môn toán ra và bắt đầu làm bài.
Chiếc điện thoại di động khẽ reo vang, cô vừa nhận được tin nhắn dự báo thời tiết.
Đài khí tượng Trung ương*: [Nhiệt độ cuối tuần này giảm mạnh, không khí lạnh đang bắt đầu tràn về và dự kiến sẽ sớm hình thành bão trong vòng mười ngày tới. Xin người dân hãy mau chóng làm tốt các công tác chuẩn bị.]
*Đài khí tượng Trung ương (nguyên văn là 中央气象台): Là cơ quan dự báo khí tượng (bão, áp thấp nhiệt đới), thủy văn (lũ lụt) và thời tiết trực thuộc Cục Khí tượng Trung Quốc (tên tiếng Anh là: National Meteorological Center of China Meteorological Administration; viết tắt là NMCCMA).
Cô ngước mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Gió mạnh chợt nổi lên, tấm sa mỏng ngày khung cửa sổ hơi bung ra, khe khẽ lay động trong gió.
Suy nghĩ trong đầu cô cũng trôi xa theo cánh cửa sổ bỏ ngỏ kia.
Khoảng hơn hai mươi ngày trước cũng có một đợt không khí lạnh đột ngột ùa về.
Không nổi giông bão, chỉ là một ngày mưa cực kỳ u ám.
Cô đã đi tới bước đường cùng, nên ngày đó đã quyết tâm đến đây để hỏi vay tiền từ chủ nhân của căn biệt thự này.
Nhưng cô lại bị con trai của chủ căn biệt thự ngăn cản.
Trong màn mưa mênh mông trắng xoá, anh cầm theo chiếc ô đen, bước tới bên cô như một vị thần:
"Có chuyện gì không?"
“Tìm bố tôi à?”
“Ông ấy đi vắng rồi.”
"Ồ, tiếc ghê, mẹ tôi cũng vắng nhà luôn rồi."
...
"Tôi có thể giúp em, sau này tôi cũng sẽ giúp em thanh toán hết tất cả các khoản chi phí phát sinh."
"Em không cần trả lại đâu, chúng ta làm một giao dịch với nhau đi."
Đáy lòng Hạ Tri chợt thắt lại, tuy cô có dự cảm không lành tí nào nhưng vẫn cố ôm tâm lý may mắn:
"Giao dịch gì cơ?"
Tháng chín cuối hè của năm ấy.
Trong tiếng mưa rơi vang vọng, cô là đóa sen mong manh dễ vỡ.
Vị thần ấy đã trở thành đứa con trai của quỷ Satan*. Giống như lần đầu tiên họ gặp được nhau.
*Quỷ Satan (nguyên văn là 撒旦): Là con quỷ đa mưu túc kế, thâm độc, có biệt tài thuyết phục, giở các trò xảo quyệt để gieo rắc lòng thù hận vào trái tim con người, biến những người đó trở nên cực kỳ độc ác. Hắn được cho là đã từng biến thành con rắn xúi giục Adam và Eva ăn trộm trái cấm ở Vườn Địa Đàng. Hắn còn được coi là hình ảnh của những Thiên thần Sa ngã (Hell Seraph) đã từng đứng lên tạo ra cuộc nổi loạn chống lại Chúa rồi bị đuổi ra khỏi thiên đường.
Anh nói.
"Hạ Tri này."
"Em để tôi chơi đùa tới khi ta tốt nghiệp nhé."