Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80

Chương 23: Thẩm Vãn Vãn Tới Cửa

Chẳng qua Thẩm Y Y chỉ mới dự định kinh doanh, không kinh doanh thì lấy tiền ở đâu ra?

Mẹ Tần: “Cũng không có gì mất mặt cả, đều dựa vào bản lĩnh của mình kiếm cơm ăn cả thôi, không trộm không cướp của ai. Chỉ là… Chỉ là mẹ sợ con không làm được, da mặt con mỏng.”

Lúc này Thẩm Y Y mới yên tâm, cười nói: “Con còn không sợ một nhà cực phẩm như nhà họ Thẩm bên kia, còn sợ mất mặt gì ạ?” Cô nghiêm túc nhìn mẹ Tần: “Mẹ, cảm ơn mẹ.”

Mẹ Tần cười: “Vậy con định làm gì?”

“Con định bán trứng luộc nước trà.”

“Trứng luộc nước trà sao?” Mẹ Tần vô cùng bất ngờ: “Con biết làm sao?”

“Đương nhiên ạ! Hôm nay con sẽ làm cho mẹ nếm thử, nếu mẹ nếm thử cảm thấy không ngon, vậy con cũng không bán món này nữa.” Thẩm Y Y cười nói.

Cô còn chưa từng bán trứng luộc nước trà bao giờ nhưng muốn làm món trứng luộc nước trà này thì cần có đại hồi, lá trà, ớt khô, quế và muối là được.

Chỉ là trong nhà không có trứng gà, chỉ có hai cân là do sáng nay Thẩm Y Y ra chợ mua thức ăn và mua về.

Chờ thuyết phục được mẹ chồng, nhờ bà giúp mình nói chuyện, vậy cha chồng bên kia cũng không thành vấn đề.

Thẩm Y Y bắt đầu chuẩn bị nhưng lúc này tâm trạng lại bị quấy rối vì có người tìm đến.

“Xin hỏi, đây là nhà họ Tần sao?”

Mẹ Tần còn chưa biết đây là người nào nhưng Thẩm Y Y nghe thấy giọng nói không thể nào quen thuộc hơn.

Đó chính là con gái trưởng đã dâng hiến hơn nửa đời người cho nhà họ Thẩm, Thẩm Vãn Vãn.

Thẩm Y Y không không mời chị ta vào, chỉ bảo chị ta đứng bên ngoài nói chuyện.

Cô thẳng thắn nói: “Được rồi, có rắm mau thả, có gì mau nói đi, tôi rất bận rộn.”

Biểu cảm trên mặt Thẩm Vãn Vãn vô cùng đau lòng nhức óc: “Chị nghe nói em về nhà mẹ đẻ đòi tiền, khiến nhà mẹ đẻ chúng ta gà bay chó chạy, náo loạn không yên?”

“Ồ, tuy chưa từng đi học nhưng vẫn rất có văn hóa đó, thế mà nói một hơi được hai câu thành ngữ thế này.” Thẩm Y Y đã biết chị ta đến đây nói gì, cô xùy cười một tiếng.

Thẩm Vãn Vãn nhìn cô bằng ánh mắt khiển trách: “Em có biết mình làm như vậy đại biểu cho việc gì không? Em điên rồi sao? Nhanh, đi theo chị cả về nhà dập đầu nhận sai với mẹ, cam đoan với mẹ sau này mình sẽ không như thế nữa.”

Dứt lời đã muốn kéo Thẩm Y Y đi nhưng bị cô hất tay ra.

“Đừng động vào tôi! Thẩm Vãn Vãn, bản thân chị muốn tự hủy hoại bản thân mình, dâng hiến cho nhà mẹ đẻ là chuyện của chị, không liên quan đến tôi, tôi không làm được chuyện này, cũng không muốn làm.”

Thẩm Vãn Vãn không thể tưởng tượng nhìn em gái mình: “Em còn là Thẩm Y Y em gái ruột của chị không? Sao em lại biến thành thế này rồi?”

“Tôi biến thành thế này đều do họ bức ép!” Thẩm Y Y lạnh lùng cười nói: “Chẳng qua cũng nhờ có Thẩm Đại Cương và Chu Mỹ Vân đánh cho một trận, nếu không tôi thật sự còn chưa tỉnh lại, còn chưa thể nhìn thấy gương mặt thật của nhà mẹ đẻ, Dù sao tôi cũng đã bị nhà họ Thẩm bán đi với giá năm trăm đồng, vậy còn gì để nói nữa, sau này nước sông không phạm nước giếng, cắt đứt hoàn toàn.”