Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80

Chương 5: Đòi Tiền

Thẩm Y Y vẫn còn chưa có xong đâu, tiếp tục nói ra:

“Ba năm trước đây đem tôi bán với giá 500 đồng tiền! Sau đó lại đi tìm tôi, luôn miệng nói trong nhà khó khăn, để tôi đưa tiền trợ cấp nhà mẹ đẻ, về sau nhà mẹ đẻ sẽ trả lại cho tôi! Cũng là tôi ngu ngốc lại tự cho là thông minh, cảm thấy người mẹ đẻ ăn thịt không nhả xương này nói thật! Lúc này đây lại bị Thẩm Đại Cương và Chu Mỹ Vân đẩy ngã đến mức vỡ đầu, nhưng cũng đã khiến tôi hiểu rõ, ở trong nhà mẹ đẻ này, tôi vĩnh viễn chỉ là người ngoài!”

“Nếu là người ngoài, về sau chuyện của nhà họ Thẩm sẽ không liên quan gì tới tôi cả, tôi cũng sẽ không trâu lại bắt chó đi cày mà lo chuyện bao đồng như vậy nữa! Nhưng mà tiền tôi cho nhà họ Thẩm mượn thì nhà họ Thẩm phải trả lại hết cho tôi! Trong ba năm này, Tần Liệt gửi tiền tợ cấp về cho tôi, nhưng tất cả tôi đều đưa hết về nhà mẹ đẻ!”

“Xôn xao!”

Vây xem hàng xóm đều trợn mắt há hốc mồm, chồng gửi tiền trợ cấp về đều đưa hết cho nhà mẹ đẻ!

Mẹ Thẩm lập tức nói: “Cô nói bậy gì đó, nhà họ Thẩm chúng tôi nào có tới vay tiền cô!”

Thẩm Y Y xùy nói: “Tôi biết bà sẽ không thừa nhận nên tôi đã ghi hết vào sổ rồi! Bắt đầu từ tháng 9 năm 1980, mỗi tháng tôi mang về nhà mẹ đẻ 30 đồng, kéo dài cho tới tháng 6 năm 1981, tổng cộng là mười tháng, vừa vặn 300 đồng tiền!”

“Từ tháng 7 năm 1981, tôi bắt đầu tăng lên 40 đồng, kéo dài hết tháng 6 năm 1982, tổng cộng là 480 đồng tiền!” “Từ tháng bảy năm 1982 tới nay, bắt đầu tăng lên 50 đồng tiền, kéo dài đến tháng 5 trước đó, mười một tháng tổng cộng 550 đồng tiền!”

“Tổng cộng nhà họ Thẩm nợ tôi 1330 đồng tiền!”

Vẻ mặt của mẹ Thẩm thay đổi lớn: “Mày điên rồi sao, từ khi nào mà nhà họ Thẩm lại cầm của mày nhiều tiền như vậy!”

Thẩm Y Y: “Có hay không thì chính bà tự là người rõ ràng nhất, đừng có mà giả vờ hồ đồ trước mặt tôi! Nếu là không biết tính thì bà tự đi hỏi Thẩm Đại Cương đi, 1330 đồng tiền này thì một xu cũng không được thiếu, nếu mà thiếu một xu nào thì các người cứ chờ đấy! Không chỉ có đơn vị của Thẩm Đại Cương, còn có đơn vị của Thẩm Nhị Cương, một người cũng đừng mong có thể được yên ổn! Tôi cho các người thời hạn ba ngày, sau ba ngày nếu không đưa trả tôi tiền thì các người cứ chờ đó mà xem!”

Thẩm Y Y lạnh lùng nói xong, cũng mặc kệ hàng xóm xung quanh đều sợ ngây người, xoay người liền vẻ mặt quyết tuyệt mà rời khỏi nhà họ Thẩm.

“Ôi trời ơi, con gái thứ ba nhà họ Thẩm bị làm sao vậy, thế mà tự nhiên lại hiểu rõ được như vậy?”

“Không biết, cảm giác giống như thay đổi thành một người khác vậy!”

“Cô không thấy được trên đầu cô ấy đang bị thương hay sao, vết thương lớn như thế!”

“Tôi tận mắt nhìn thấy, là bị hai vợ chồng Thẩm Đại Cương đánh!”

“Đây là bị nhà mẹ đẻ làm cho lạnh lòng hoàn toàn, cho nên mới tỉnh lại đi?”

“Nếu mà như vậy thì tốt rồi, nhưng đừng tiếng sấm to hạt mưa nhỏ, đến lúc đó sợ lại bị vài giọt nước mắt cả bà Thẩm kia mà chấp nhận hòa hảo lại!”

“Tôi xem thì lần này là làm thật đó, tôi còn chưa nhìn qua bộ dáng đanh đá như vậy của Thẩm Y Y đâu!”

“Cũng không phải sao, nhìn người yếu đuối như bông thế, nhưng khi bị ép tới đường cùng thì lại giống như sói mẹ vậy!”