Ngụ ý là, mối quan hệ giữa chúng ta chưa phát triển đến mức phải giải thích với nhau và cắt đứt tất cả những mối quan hệ không rõ ràng.
Thái độ bình thản, không quan tâm này của Đường Uẩn khiến Khuông Diên Hách cảm thấy cậu ta có lẽ đã trải qua nhiều mối tình, nên mới không quá để tâm với nhiều chuyện như vậy.
Nếu không, cậu ta trong khoảnh khắc ám muội hoặc tò mò tràn đầy, thành thạo véo mình một cái, để mối quan hệ của họ chỉ dừng lại ở vùng nước rất nông.
Chắc chắn rằng những hành động của một người nào đó đã dạy cho cậu ta điều gì đó.
Giống như người đã trải qua cảm giác bị nước cuốn trôi, rất khó để dám tiến gần bể bơi, vì thế Đường Uẩn bắt đầu duy trì mối quan hệ không gần cũng không xa với người khác.
Mập mờ, hạnh phúc, nhưng không đến mức không tỉnh táo.
Anh vẫn giải thích với Đường Uẩn: 【Đừng hiểu lầm, vừa rồi tôi đang trả lời tin cho đồng nghiệp thôi, tôi không có bạn trai, cũng không có bạn gái, càng chưa từng kết hôn. 】
Đường Uẩn cười rộ lên, dường như tin tưởng anh: "Được rồi, tôi hiểu rồi, nếu anh có việc gấp thì cứ làm, tôi không sao."
【Không gấp. 】 Khuông Diên Hách cất điện thoại vào, cùng Đường Uẩn tiếp tục xem phim.
Tiếng cười từ rạp chiếu phim không ngừng, thân thể của Đường Uẩn hơi nghiêng về bên phải một chút, đến gần đến Khuông Diên Hách đang trơ ra.
"Vì sao anh không cười chút nào, có phải anh không thích phim hài?" Đường Uẩn hỏi.
Khuông Diên Hách: 【Không, tôi cảm thấy rất buồn cười, nhưng thường thì tôi chỉ cười thầm. 】
Đường Uẩn lại khen anh thật đáng yêu, giọng điệu cùng ánh mắt của cậu đều rất chân thành, không giống như đang giả vờ. Tuy nhiên, Khuông Diên Hách không hiểu điểm đáng yêu của mình ở chỗ nào, anh ta chỉ đang nói sự thật thôi.
"Nếu anh cảm thấy không thích thú thì chúng ta có thể xem thứ khác, không cần miễn cưỡng mình." Đường Uẩn nói.
Khuông Diên Hách thấy lạ: 【Xem thứ khác là sao?】
"Thì... không xem phim." Giọng của Đường Uẩn thấp đi, trông có vẻ hơi ngượng ngùng.
Khuông Diên Hách hiểu, cố ý hỏi: 【Vậy thì xem gì? 】
Đường Uẩn lại đem vấn đề ném trở lại: "Vốn sau khi xem phim xong, anh có kế hoạch gì không?"
【Không. 】 Khuông Diên Hách không nói dối, anh thực sự ở lúc ăn cơm muốn nói cho Đường Uẩn rằng anh chuẩn bị khởi nghiệp ở một nơi khác, một thời gian dài sẽ không trở lại.
Anh nghĩ rằng với tính cách phóng khoáng này của Đường Uẩn, cậu chắc chắn sẽ nhanh chóng tìm kiếm một người tình mới trên mạng để quên đi anh.
Trong kế hoạch của anh, đi xem phim hoàn toàn không nằm trong danh sách.
Đường Uẩn đặt tay lên đùi Khuông Diên Hách, từng chút một hướng lên trên, chạm vào đùi, cùng lúc đó, thân thể lướt qua tay vịn ghế ngồi, hôn lên tai Khuông Diên Hách, dùng giọng điệu ngây thơ ngây thơ hỏi: "Vậy bây giờ đã có chưa?"
Vì vừa mới uống một ngụm coca lạnh, đôi môi của cậu lạnh lẽo, thậm chí hơi thở cũng mang theo một chút mát mẻ, yết hầu của Khuông Diên Hách lăn qua lăn lại, anh biết mình không nên bị mê hoặc, anh nên đi thực hiện kế hoạch khởi nghiệp.
Nhưng cơ thể anh đã vượt qua tư duy, thực hiện phản ứng cơ bản nhất.
Anh cởi nón, nghiêng đầu một chút, đặt tay vào gáy Đường Uẩn, không thể chờ đợi được nữa, anh hôn lên.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
*Lời của editor:
Nếu bạn thấy truyện này thú vị và đáng để theo dõi, hãy follow và đề cử truyện của mình cho mọi người. Đánh giá và lời khuyên của bạn là động lực to lớn đối với mình để tiếp tục edit và cải thiện. Hy vọng rằng nội dung truyện sẽ mang lại cho bạn những giây phút thú vị và hấp dẫn.