"Họ Khuông không ổn sao? Cậu quên rồi?"
"Đúng vậy!" Đường Uẩn như nhận được sự thông suốt, cậu ta thật sự đã quên điều quan trọng này, dường như những suy đoán của cậu ta hôm nay đều thừa thãi.
Trước khi thực hiện cuộc gọi video với Khuông Diên Hách, cảm thấy người đàn ông này bị rối loạn khả năng tìиɧ ɖu͙© có chút thảm. Nhưng sau hôm nay, cậu ta cảm thấy đáng tiếc một chút.
Thật là lãng phí gương mặt này.
"Nhưng anh ta có thể nằm dưới." Đường Uẩn nói, "Có cả một đống tiền như vậy, còn cần tự mình động sao?"
***
Trong khi đó, một chiếc Cullinan màu đen đang di chuyển dọc theo đại lộ Hằng Hoa sạch sẽ và rộng rãi.
Ở đây chính là trung tâm của khu tài chính Nam Thành, nhà cao tầng xếp chồng chất và xe cộ ùn ùn kéo đến. Cả tuyến phố đẫy đà các quầy hàng xa xỉ, phồn hoa tinh xảo, hàng vạn đèn sáng lung linh, giống như vĩnh viễn sẽ không kết thúc.
Hoa anh đào trong vành đai cây xanh nở rộ, thu hút không ít du khách dừng chân chụp ảnh.
Đến ngã tư đèn giao thông, tài xế đánh lái, chiếc xe ô tô chậm rãi đi về phía tòa nhà Hướng Hằng.
Đây là một trong những tòa nhà văn phòng mang tính biểu tượng nhất ở Nam Thành, mười năm trước đây đã chi một khoản tiền lớn để mời đội ngũ kiến trúc nổi tiếng nước ngoài thiết kế. Mặt tiền của tòa nhà được thiết kế rất đẹp mắt, từ xa trông giống như một chiếc buồm nổi trên biển, nổi bật so với các tòa nhà văn phòng vuông vức xung quanh.
Mà đây chỉ là một chi nhánh của Tập đoàn Hướng Hằng tại khu vực Đông Trung Quốc, trụ sở chính ở thành phố Bắc Kinh tấc đất tấc vàng.
Thang máy đi thẳng lên tầng cao nhất, tiến vào tầng này cần cấp tổng giám đốc trở lên ủy quyền.
Khuông Diên Hách đi ra khỏi thang máy mà hề có trở ngại nào, hành lang rộng rãi đến tiền sảnh, bố trí cây xanh và hoa tươi đắt tiền. Một số hoa tươi cắt không phải theo mùa, là từ nước ngoài vận chuyển bằng đường hàng không tới, hằng ngày có người chuyên dọn dẹp và cắt tỉa, không mới thì lập tức thay thế, xa hoa và lãng phí, chỉ để thắp sáng đôi mắt những người thỉnh thoảng đến đây.
Khuông Diên Hách đứng lại, hơi cúi đầu quét mắt, hai cánh cửa kính không nhiễm bụi bẩn mở ra, cơ hồ không nghe thấy thanh âm.
Hơn hai ngàn mét vuông của diện tích được phân chia khéo léo thành các khu vực làm văn phòng, hội nghị, nghỉ ngơi, tập thể dục và nhiều hơn nữa, không có bất kỳ trụ cột nào cũng không nghe thấy tiếng ồn nào, khiến toàn bộ không gian trở nên rộng lớn và trống rải.
Đứng bên cửa sổ từ sàn đến trần, có thể ngắm nhìn ra dòng sông mênh mông lặng lẽ chảy, cũng có thể cảm nhận được ánh sáng từ bình minh đến hoàng hôn thay đổi, hít vào khoang mũi là không khí sau khi lọc, cũng là hương vị của đồng nhân dân tệ xếp chồng lên nhau. Điều duy nhất có thể coi là khuyết điểm chắc là không thân thiện với người sợ độ cao.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
*Lời của editor:
Nếu bạn thấy truyện này thú vị và đáng để theo dõi, hãy follow và đề cử truyện của mình cho mọi người. Đánh giá và lời khuyên của bạn là động lực to lớn đối với mình để tiếp tục edit và cải thiện. Hy vọng rằng nội dung truyện sẽ mang lại cho bạn những giây phút thú vị và hấp dẫn.