Triệu Cửu lên xe, Tô Li cũng lên theo, thuận miệng nói: “Chú Lý, trở lại trường học.”
Chú Lý sửng sốt, xuyên thấu qua kính chiếu hậu nhìn Tô Li ở phía sau, đứa nhỏ này sao lại gọi hắn thuận miệng như vậy?
Giống như đã nhận thức hắn từ lâu.
Triệu Cửu ngước mắt nhìn qua, chú Lý vội nói: “Được.”
Chú Lý lái xe.
Không lâu sau, xe ngừng ở cổng trường, chú Lý nhìn hai học sinh xuống xe, tấm lưng kia nghiêm túc như có chuyện lớn phải làm.
Tô Li mang theo Triệu Cửu trở lại trường học, thời điểm này, cổng trường không có ai, trên tuyến đường chính cũng vắng bóng.
Tô Li và Triệu Cửu đứng ở cửa tòa nhà văn, tòa nhà văn phòng vừa mới xây xong được mấy năm, bên trong lộ ra cỗ quạnh quẽ, hơn nữa phần lớn các giáo viên đều đã tan tầm về nhà, liền càng an tĩnh.
Tô Li nhìn xung quanh, xác định phụ cận không có ai.
Triệu Cửu nhìn hành động của cô, nhấc chân đi vào bên trong: “Khi đi đến công ty khác gặp quản lý cấp cao của người ta, cũng không thấy cô giống như lâm đại địch như vậy.”
Tô Li vội vàng đuổi theo: “Bình thường khi học sinh tiến vào văn phòng giáo viên đều thấp thỏm.”
Huống chi hiện tại, mục đích của hai người bọn họ còn không thuần khiết.
Hai người vừa mới đi vào không bao lâu, đột nhiên lạch cạch một chút, đèn hành lang sáng lên mấy cái.
Triệu Cửu sửng sốt, quay đầu lại nhìn đằng sau, Tô Li cũng hoảng sợ, chạy nhanh quay đầu, ngoại trừ bọn họ không có người thứ ba.
Tô Li phản ứng lại đây, nhẹ nhàng thở ra, nói: “Đã quên, bên này hình như là dùng đèn cảm ứng.”
Kiếp trước, cô đến đây xử lý thủ tục, khi đó trời tối, cô đi vài bước, đèn cũng sáng lên mấy cái, phụ cận lại không có ai, quá dọa người.
Triệu Cửu ngẩng đầu nhìn đèn, trầm mặc nói: “Cho nên, thứ này là đang nói cho người khác, nơi này có người?”
Tô Li nhìn ông chủ Triệu trước kia chưa từng làm loại sự tình này, đi lên phía trước: “Ông chủ, chúng ta bước nhẹ một chút là được.”
Triệu Cửu: “……”
Hai người đi đến thang máy, Triệu Cửu lại tùy tay định ấn thang máy, Tô Li vội vàng đè lại tay hắn, sau đó dùng ánh mắt khϊếp sợ nhìn hắn.
Hai người bọn họ hiện tại là người có thể ngồi thang máy sao?
Triệu Cửu nghĩ nghĩ, thu hồi tay, lại lần nữa muốn xoay chiếc nhẫn trên ngón, trên tay lại là trống rỗng.
Triệu Cửu: “……”
Sao cứ cảm giác chính mình như là đang đi ăn trộm?
Bỏ đi, cũng không khác gì ăn trộm thật.
Tô Li mang theo Triệu Cửu nhìn bảng điện thang máy, hầu hết mọi người đều thích đi thang máy, cho nên đi thang bộ sẽ tránh gặp phải giáo viên, vạn nhất không cẩn thận gặp phải, cũng có thể nhân lúc giáo viên còn chưa thấy được bọn họ, chạy nhanh rời đi.
“Tôi nhớ rõ phòng nghỉ là ở lầu 4.” Tô Li nhỏ giọng nói, phía sau, Triệu Cửu đi theo, một tầng một tầng đi lên, tới lầu 4, trong văn phòng cách đó không xa, có ánh đèn sáng lên, còn may là cửa đang đóng.
Hai người dựa vào ký ức đi đến phòng nghỉ phía trước, Tô Li một tay ấn ở trên then cửa, dùng sức nhấn một cái, Tô Li trầm mặc, quay đầu dùng khẩu hình nói: “Đã khóa.”
Triệu Cửu một tay cắm túi, mắt nhìn cửa, môi mỏng nhấp chặt, chuyện này nằm bên trong dự kiến, dù là một căn phòng bình thường, cũng không quá có khả năng mở ra, nhưng hai người vẫn chưa từ bỏ ý định, ôm một tia hy vọng người ta đã quên khóa cửa đi lên.
Tô Li thất vọng nhìn cửa, bọn họ ngay cả cánh cửa này cũng không thể nào vào được.