"Tình nhân bé nhỏ của diễn viên kỳ cựu Steve Lâm là ai."
Tôi vừa đọc tiêu đề đang được lan truyền rần rần trên mạng xã hội vừa cười lăn lộn trên giường.
"Người ta mà biết cân nặng của em thì chắc sẽ gọi là tình nhân bé bự quá!"
Tôi lăn thêm một vòng, người vừa vặn chạm vào Lâm đang ngồi xem điện thoại. Tôi giơ điện thoại của mình ra chắn lên trên điện thoại của Lâm.
"Chú xem đi!"
Anh ấy chỉ liếc một cái, sau đó lại đặt điện thoại của mình lên trên để tiếp tục xem rồi nói với tôi.
"Tôi vẫn bế được em nên em không cần phải lo về cân nặng của mình. Đến bây giờ mà em vẫn còn để ý mấy bài báo à."
Tôi cầm điện thoại rồi nằm ngửa ra, giơ lên rồi thích thú kéo đọc phần bình luận.
"Có sao đâu, hay mà. Từ xưa giờ em đọc bài về chú suốt, bài tốt bài xấu đều đọc cả. Có điều cả năm nay em cũng được lên báo ké với chú, cảm giác cũng thú vị mà."
Lâm cầm lấy điện thoại trong tay tôi rồi đặt xuống giường.
"Không cầm điện thoại như thế, rơi vào mặt mấy lần rồi."
Tôi liền xoay người nằm úp xuống, một tay chống cằm một tay lướt điện thoại. Lâm nói tiếp.
"Em thích xem thì xem, đừng để những lời bình luận xấu ảnh hưởng là được."
Tôi vẩy vẩy chân.
"Ừm, em vẫn chịu được. Dù vậy, em thích được gọi là người yêu của chú hơn. "Tình nhân" nghe nó cứ không được đứng đắn ấy."
Trước đây lúc tin đồn hẹn hò mới nổ ra, người ta thường gắn tôi với cái danh hiệu "sugar baby", cho là tôi tiếp cận Lâm để được bao nuôi. Ai cũng khó hiểu khi Steve Lâm - một diễn viên gạo cội chuyên đóng phim hành động, nổi tiếng từ trong nước đến ngoài nước lại đột nhiên cặp kè với một cô bồ trẻ hơn mình tận hai chục tuổi. Nhưng sau khi biết tôi cũng không "baby" lắm, đã gần ba mươi tuổi rồi thì người ta lại cảm thấy khó hiểu hơn, cho rằng tôi không xứng với cái danh hiệu "sugar baby". Đã là bé đường thì phải trẻ trung mơn mởn chứ, tuổi chừng mười tám đến hai lăm là đẹp. Đây một con ả hai mươi tám tuổi, thân hình hơi đầy đặn chứ không hề mình hạc xương mai, sao có thể là "bé đường"?
Dù gà bay chó sủa như vậy thì tôi vẫn cứ luôn xuất hiện bên cạnh Lâm, dù muốn hay không người ta vẫn gắn tôi với mấy cái danh hiệu kiểu đó thôi. Tại vì không ai rõ gia cảnh nhà tôi, mà sức hút của Lâm thì vẫn đang ở trên đỉnh. Một diễn viên phim hành động gần năm mươi tuổi nhưng vẫn phong độ ngời ngời, nổi bật với chiều cao một mét tám sáu, cơ thể vẫn cường tráng như thanh niên với cơ bắp cuồn cuộn. Diễn viên Steve Lâm - ngôi sao phim hành động với gần ba mươi năm kinh nghiệm, ngoài nổi tiếng về phim ảnh thì còn làm người mẫu, kinh doanh… nên siêu giàu. Một ả tình nhân nhỏ bé như tôi, chắc chắn là được bao nuôi, không thể lệch đi đâu được!
Tôi cảm thấy mình cũng không nghèo, nhưng cũng không rảnh để tự nhiên dạng chân chống nạnh ra giữa đường rồi kể về gia cảnh của mình? Dù sao thì trong thời gian hẹn hò với Lâm, tất cả mọi thứ đúng là đều do anh ấy chi trả, thế nên nói là bao nuôi cũng không sai. Tôi nhận.
Để lọt vào mắt xanh của Lâm thì cũng chỉ là tình cờ thôi, tôi cũng không ngờ lại có thể yêu đương với anh ấy. Lâm đã li dị vợ hơn mười năm, trong hơn mười năm đó hoàn toàn không có scandal tình ái nào. Có một vài vụ qua lại nho nhỏ thì đều bị bịt ngay tức khắc. Thế nên khi Lâm công khai hẹn hò với tôi quả thực là chấn động.
Lâm nghe điện thoại rồi vứt xuống giường, sau đó cúi sát xuống hôn lên tóc tôi. Anh ấy vén tóc tôi lên rồi thì thầm vào tai.
"San muốn ăn tối cùng chúng ta."
Tôi không nhìn anh ấy mà gật gật đầu.
"Vâng. Mấy giờ cậu ấy đến, em nên nấu gì bây giờ nhỉ?"
"Tôi nói nó tự mang đồ đến mà nấu rồi."
Tôi quay lại liếc Lâm.
"Chú đừng có như vậy với con trai chú được không, em không muốn có hiềm khích gì với cậu ấy đâu."
"Sao em cứ nghĩ ngợi việc đó thế, nó chưa từng tỏ ra khó chịu với em, đúng không?"
Tôi lại gật gật đầu, đúng là như thế. San là con trai duy nhất của Lâm với vợ cũ. Anh ấy có con rất sớm, hai mươi ba tuổi đã làm cha rồi, khi mà anh ấy mới ở giai đoạn đầu của sự nghiệp. Năm đó tôi mới ba tuổi, còn đóng bỉm.