Khi tôi tỉnh dậy thì trời gần tối rồi, trong phòng nhá nhem. Mất một lúc tôi mới bắt đầu nhìn rõ. Tôi cẩn thận ngước nhìn, Lâm vẫn đang ngủ say. Tôi nhìn khuôn mặt góc cạnh rắn rỏi của anh ấy, sống mũi cao rất thu hút. Lúc ngủ nhìn gương mặt anh ấy hiền hòa hơn. Tôi với tay định chạm vào nhưng lại khựng lại, sợ rằng sẽ đánh thức anh ấy. Anh ấy hẳn là rất mệt do bận rộn quay phim, lại còn bị thương, lại còn…
Tôi nheo mắt, cẩn thận và chậm chạp nằm nhích ra dần dần, đưa chân ra rồi trườn khỏi giường. Tôi vẫn chưa thể hiểu nổi tại sao anh ấy lại có hứng khi mà cái lưng đau như vậy.
Tôi mở tủ lạnh ra nhìn một lúc lâu, suy nghĩ chưa biết nên nấu món gì. Hay là chạy xuống siêu thị mua thêm đồ, nấu món gì bồi bổ cho anh ấy. Chuông cửa đột nhiên vang lên, tôi phi như bay ra cửa vì sợ người ta lại ấn tiếp sẽ đánh thức Lâm dậy.
"Bố tôi thế nào rồi, giờ tôi mới biết."
San tới, trên tay là một đống đồ lỉnh kỉnh.
"Xin lỗi, tôi cũng quên mất không gọi cho cậu. Anh ấy đang ngủ."
Tôi đi theo San vào nhà, lần nào đến cậu ta cũng đi thẳng vào bếp, đặt đống đồ lên bàn đảo.
"Anh ấy nhất định không chịu đi viện, đòi ở nhà bằng được!"
San vừa lấy đồ trong túi ra vừa nói.
"Vậy thì không sao đâu, chắc không có vấn đề gì lớn. Ông ấy coi trọng sức khỏe lắm."
Tôi không nói gì, nếu thực sự coi trọng thì phải đi viện kiểm tra chứ, thật chả hiểu nổi anh ấy nghĩ gì!
"Chị đừng lo quá."
Tôi nhún vai, giúp San bỏ đồ ra rồi sắp xếp.
"Cậu San có vẻ thích làm nội trợ nhỉ, lần nào cũng mua bao nhiêu là đồ tới, đều là đồ tươi! Lại còn giỏi nấu nướng và dọn dẹp."
San không ngơi tay, vừa thoăn thoắt xếp đồ, để riêng đồ nấu sang một bên, hồi lại tôi.
"Chị có thấy buồn cười không, con trai mà lại thích nội trợ ấy?"
Tôi bóc một cái kem vị dâu ra ăn, lần nào mua đồ tới San cũng mua kem hoặc socola cho tôi. Tôi ngạc nhiên hỏi lại.
"Sao lại buồn cười, nó là chuyện bình thường mà nhỉ. Phụ nữ có thể kiếm tiền thì đàn ông cũng có thể vào bếp, ai thích làm gì mà chả được."
San cười cười.
"Mẹ tôi không thích. Bà ấy nói tôi nữ tính quá, phải tham vọng hơn mới được."
Tôi hỏi lại.
"Cậu chưa đủ tham vọng hả, thiếu điều muốn quỳ xuống để xin bố hỗ trợ vốn mà."
San lại bật cười.
"Mẹ tôi muốn tôi mạnh mẽ hơn."
"Cậu có thể chặt đầu cá không?"
"Đương nhiên."
"Đầu gà?"
"Tất nhiên rồi, tôi mổ cá và chặt gà đều rất giỏi đấy nhé."
Tôi cắn hết kem, vứt que vào thùng rác.
"Tôi không làm được."
San nhìn tôi, đột nhiên nghiêm túc.
"Mẹ tôi muốn tôi giống bố."
Tôi nhìn lại San.
"Bố cậu cũng biết nấu ăn mà, cũng biết rửa bát và dọn dẹp nữa."
San mỉm cười rồi quay đi rửa thịt.
"Tôi hiểu rồi."
"Hiểu cái gì?"
San không trả lời tôi mà im lặng làm việc. Tôi hỏi có cần giúp gì không, vẫn như mọi lần, San giao cho tôi việc vặt như bóc tỏi, nhặt rau, lấy bơ trong lạnh ra rồi cất vào…
"Cậu San này."
"Ừm?"
Tôi chống tay vào bàn đảo, nhìn lưng San đang nấu nướng. Dáng người cao ráo, vai rộng eo thon đeo chiếc tạp dề ren trông cũng đáng yêu. Tôi hỏi.
"Cậu biết gì về những người phụ nữ đã từng hẹn hò với bố cậu, kể tôi nghe với."
San quay lại nhìn tôi một cái.
"Chị vẫn chưa từ bỏ à, chị rất quan tâm đến quá khứ sao?"
Tôi lắc lắc đầu.
"Tôi chỉ tò mò thôi. Chuyện quá khứ có biết cũng không ảnh hưởng đến tương lai."
"Chị có chắc không?"
Tôi mím môi ngẫm nghĩ.
"Nó đã xảy ra rồi, cũng có thay đổi được đâu? Lúc đó tôi cũng chưa gặp được anh ấy mà."
"Vậy chị biết để làm gì?"
"Tò mò."
"..."
Sau khi tôi nhai đi nhai lại thì San cũng miễn cưỡng nói cho tôi nghe. Cậu ấy cũng không biết nhiều, chỉ biết ba người. Một người là tình một đêm, một người là tình nhiều đêm hơn, còn một người thì không biết có đêm nào chưa, nhưng có vẻ là người có mối quan hệ thân thiết nhất.
Tôi gật gù, rửa rau đưa cho San rồi nói.
"Ấn phím số ba, tôi chọn nghe câu chuyện về người có mối quan hệ thân thiết."
San không nhịn được bật cười.
"Chị cứng đầu thật đấy."
"Lần sau cậu cần vốn, tôi sẽ nói giúp cậu vài câu."
San quay sang nhìn tôi, tôi giả bộ chớp mắt hai cái. Cậu ấy thở dài rồi cười.
"Bó tay với chị."
Thế rồi cậu ấy cũng vừa nấu vừa kể tôi nghe về người phụ nữ từng có quan hệ thân thiết với Lâm. Cô ấy là ca sĩ nhưng có đá sang mảng phim nên đã quen biết Lâm. Cô ấy là một người nổi tiếng, có tính cách nhẹ nhàng nên được nhiều người yêu quý. Cô ấy với Lâm cứ như hai thái cực, một rất mạnh mẽ một rất nhu thuận. Cũng chính vì vậy mà cô ấy có thể đến gần Lâm hơn những người khác. Sự lạnh lùng sắt đá và cảm xúc tồi tệ sau khi ly hôn của Lâm có vẻ như đã được cô ấy sưởi ẩm.
"Hai người qua lại với nhau, vẫn giữ khoảng cách như đồng nghiệp, nhưng tôi biết bố tôi đã mở lòng ra một chút rồi, nếu không thì ông ấy sẽ không cho bà ấy đến gần như vậy đâu."
San vừa nêm nếm nồi gà hầm sâm vừa nói.
"À, hiểu nhau quá nhỉ."
Giọng nói âm trầm phát ra từ phía sau khiến tôi và San đều giật mình.