Lâm nói rồi lại kéo tôi lại hôn, ngấu nghiến, mãnh liệt và có chút gấp gáp. Tôi chỉ có thể chống tay lên ngực và vai Lâm để chống đỡ.
Lâm rời môi đi, hôn lên cằm rồi hôn xuống cổ tôi. Tôi đẩy đẩy vai anh ấy.
"Từ từ… chú từ từ đã."
Lâm ngẩng lên nhìn tôi.
"Sao?"
"Em muốn xem hình xăm."
"..."
Lâm miễn cưỡng buông tôi ra, đứng dậy cởϊ áσ sơ mi rồi vứt xuống ghế, quay lưng lại.
"Oa!"
Tôi ngạc nhiên thốt lên, hào hứng chạm nhẹ lên lưng Lâm. Lưng anh ấy là hình xăm hổ trắng, sống động đến từng nét, nhìn dữ dằn rất đáng sợ. Thêm họa tiết núi rừng phía sau, hình xăm kín cả tấm lưng rộng lớn, trông lạ mắt và cũng rất ngầu. Hình xăm được hóa trang y như thật. Tôi mê mẩn vuốt ve cơ lưng anh ấy. Lâm đột ngột xoay người lại. Tôi quay bên nọ bên kia nhìn hình xăm trên hai cánh tay anh ấy rồi nhìn đến hình xăm trên ngực. Tôi chạm tay vào, khẽ khàng vuốt ve. Lâm bắt lấy eo tôi, kéo tôi ôm sát vào người.
"Đêm nay không được cào tôi."
Tôi chống tay lên ngực Lâm.
"Tự... tự nhiên em cào chú làm gì! Mai mấy giờ chú đi quay?"
"Khoảng chín giờ."
Tôi vuốt ve ngực Lâm, vuốt lên đến cần cổ mạnh mẽ.
"Chú nên tranh thủ nghỉ ngơi đi, bận rộn như vậy."
Tôi ôm mặt Lâm, ngón cái khẽ lướt qua bọng mắt.
"Có quầng thâm rồi đây này. Còn nữa, Bảo Bảo nói phim này đánh đấm nhiều, chú cẩn thận đừng để bị thương."
Lâm gật đầu.
"Chỉ ngủ thôi à?"
Tôi nheo mắt nhìn Lâm.
"Chú qua nhà em ngủ nhờ còn gì."
"Tôi qua vì nhớ em."
Nói rồi hai tay anh ấy chuyển từ eo xuống mông tôi, bóp mạnh đến nỗi muốn nhấc người tôi lên.
"Tâm trí và cơ thể đều nhớ."
"Hôm trước mới làm rồi mà…"
Tôi quen Lâm được một năm, cả năm qua làʍ t̠ìиɦ không quá nhiều. Anh ấy cũng không phải quá ham muốn, thú tính như hôm trước mới là lần đầu tiên. Nhưng tôi nghĩ là do hôm ấy tôi trêu chọc anh ấy nhiều quá nên anh ấy mới trả đũa tôi như thế.
Lâm thở dài, hơi thở nóng rực phả vào tôi, mang theo mùi thuốc lá.
"Nửa tháng rồi."
"Trước đây cả tháng mới làm mà…"
"Chắc tại tôi mệt mỏi. Mỗi ngày tôi đều phải đánh đấm điên cuồng. Em không thương tôi à?"
Lần đầu tiên anh ấy nói chuyện kiểu như vậy khiến tôi vừa động lòng vừa nổi da gà.
"Là em lo cho chú, sợ chú mệt. Em muốn chú nghỉ ngơi nhiều hơn. Em ôm chú đi ngủ được không vậy?"
Lâm lắc lắc đầu, cúi gằm xuống cọ cọ lên hõm cổ tôi.
"Tôi cảm thấy khó chịu."
Tôi thở dài, tôi thích quấn lấy Lâm lắm, chỉ là đợt này sợ anh ấy mệt mỏi thôi, chứ lúc nào tôi cũng muốn sà vào lòng anh ấy. Tôi đẩy anh ấy ra rồi đẩy ngồi xuống ghế.
"Giường của em không to như của chú đâu đấy, để phòng ngủ rộng nên giường em có mét hai thôi…"
"Tôi nằm được. Nếu chật thì em nằm lên người tôi là được."
Tôi liếc anh ấy một cái, tặc lưỡi.
"Vậy chú ngồi đó chờ em, em vào gấp đống quần áo lúc nãy cất đi đã."
"Ừ."
Tôi ngồi gấp quần áo mà tim đập thình thịch, tôi tưởng tôi thích anh ấy đến đỉnh rồi, nhưng càng ngày lại càng thích nhiều hơn. Vì dồn đống quần áo lại nên tôi gấp hơi lâu, đến lúc dọn xong cái phòng ngủ cũng mất gần nửa tiếng. Tôi đi ra ngoài thấy Lâm đã ngủ rồi. Anh ấy thả người ngồi thoải mái trên sô pha, ngửa đầu ra sau ngủ. Thắt lưng vắt lên thành ghế cùng áo sơ mi, cúc quần mở ra cho thoải mái. Dáng vẻ này vừa quen vừa lạ bởi vì có thêm hình xăm trên hai cánh tay và bên ngực trái, dù vậy vẫn quyến rũ đỉnh cao. Tôi lén lút cầm điện thoại lên chụp lại một tấm. Anh ấy bây giờ là của riêng tôi.
Tôi ngồi xuống ghế, vuốt nhẹ tóc Lâm. Lâm tỉnh dậy, nghiêng đầu nhìn tôi.
"Em xong rồi à?"
Tôi gật đầu, vuốt ve cổ Lâm.
"Chú vào trong giường ngủ đi."
Lâm đứng dậy theo tôi đi vào phòng ngủ. Anh ấy im lặng quan sát phòng tôi một vòng khiến tôi có chút lo lắng, không biết có chỗ nào còn bừa hay có đồ gì vớ vẩn quá không.
"Giường của em hơi nhỏ, liệu chú nằm có thoải mái không…"
Giường của tôi rộng mét hai, dài đúng một mét tám, được tôi đặt đóng riêng cho mình, đầu giường hình tai thỏ.
"Tôi cởϊ qυầи được không?"
Lâm chỉ vào quần âu. Tôi nhìn anh ấy, anh ấy nói thêm.
"Hay em cho tôi mượn đồ ngủ?"
Vô lý như vậy mà anh ấy cũng thản nhiên nói ra được. Nếu anh ấy mặc vừa thì tôi cũng sẵn sàng cho mượn, cái bắp đùi ấy thì mặc kiểu gì! Tôi gật đầu. Anh ấy liền cởϊ qυầи để lên ghế. Tôi xấu hổ quay mặt đi, không dám nhìn boxer màu đen trên người Lâm.